Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi

Chương 72: Bị dao trì nhắm vào.

Chương Trước Chương Tiếp

Ánh sáng trước khi dung nhập vào Đệ Cửu Phong, cứ như vậy mà nổ tan trước mắt tất cả mọi người.

Giống như Đệ Cửu Phong không thể sửa chữa hoàn cảnh được.

Giang Lan nhìn cảnh này, thở dài trong lòng.

Khí tức U Minh ở Đệ Cửu Phong quá mạnh.

Luồng ánh sáng kia không thể kiêm dung được khí tức U Minh.

Nhất là gần đây khí tức U Minh đang phun trào.

Vì thế nên thất bại.

Có lẽ không bạo phát cũng sẽ thất bại.

Vốn dĩ Đệ Cửu Phong là tồn tại đặc thù ở Côn Luân, nên xảy ra tình huống này cũng không đặc biệt.

Chỉ là sau ngày hôm nay, có lẽ Đệ Cửu Phong sẽ càng bị ghét bỏ hơn.

Những người khác hiểu rõ trong lòng, nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều, cũng không thảo luận.

Đây không phải là chuyện mà đệ tử như bọn họ cần quan tâm.

Mà là chuyện của những tiền bối phong chủ kia.

Ngược lại Kinh Tòa và Mục Tú thì nhìn Giang Lan.

Ở đây chỉ có mình Giang Lan là đệ tử của Đệ Cửu Phong.

Dung nhập thất bại, có nghĩa là Đệ Cửu Phong không có linh khí bao trùm, cũng có nghĩa là sẽ yếu hơn tám ngọn núi khác.

Chắc chắn trong lòng sẽ không thoải mái.

Nhưng Dao Trì vẫn tiếp tục biến hóa, bọn họ chỉ có thể nhìn lên.

Đây là lần biến hóa duy nhất trong bao nhiêu năm qua.

Mặc dù Giang Lan có chút thở dài, nhưng trong lòng vẫn yên tĩnh như cũ.

Hắn cảm thấy Đệ Cửu Phong là nơi thích hợp nhất cho hắn tu luyện.

Còn về những người khác như thế nào, đó là việc của bọn họ.

Hắn không ghen ghét, cũng không hâm mộ.

Tâm bình tĩnh.

Xôn xao!

Lúc này, Dao Trì lại thay đổi lần nữa, một luồng ánh sáng nhạt bao phủ tất cả mọi người, sau đó bên trong Dao Trì có giọt nước xuất hiện.

Xung quanh giọt nước có linh khí tràn ra, còn có khí tức huyền ảo ngưng kết.

Hoa lạp!

Giống như thủy tinh châu được ngưng kết từ nhật nguyệt tinh hoa và cảm ngộ thiên địa.

Sau đó hạt châu vỡ ra, bao quanh tất cả mọi người.

Đó là lễ vật dự bị của Dao Trì.

Đây là thứ mà đa số người không nghĩ đến.

Mà càng đến gần phía trước, lấy được giọt nước càng lớn.

Giang Lan đứng trên ngọn núi, cùng cấp với trong Dao Trì.

Vì thế có một giọt nước lớn như một quả trứng vịt rơi vào bên người hắn.

Đa phần người trên ngọn núi đều nhận được giọt nước cấp bậc này.

Mà ở phía sau, dù khoảng cách với ngọn núi chỉ xa hơn một chút, nhưng chỉ nhận được giọt nước to bằng móng tay thôi.

Khác nhau một trời một vực.

Giang Lan nhìn giọt nước rơi xuống, sau đó nhìn thấy trước mặt sư huynh sư tỷ đều đưa tay ra đón.

Hắn cũng làm theo.

Đưa tay ra.

Để cho giọt nước rơi xuống trên tay hắn.

Giọt nước rơi xuống, khi chạm vào tay thì có cảm giác lạnh như băng, giống như nước trên sơn tuyền.

Hơn nữa, Giang Lan có thể cảm giác được, hạt châu này có trợ giúp không ít với tu vi của hắn.

Chỉ khi bọt nước rơi xuống tay, hắn cảm giác trên người có một cỗ khí tức yếu ớt ảnh hưởng đến giọt nước.

Sau đó hắn nhìn thấy một luồng khói đen nhỏ tràn vào trong nước.

Rất nhanh, vốn dĩ giọt nước đang ổn định bị mất cân đối.

Giống như kết cấu bị phá hư.

Phanh!

Trong khoảnh khắc, giọt nước vỡ tan ra.

Bọn nước văng bốn phía.

Có phần rơi lên người trên người Giang Lan.

Nhìn chuyện bất ngờ diễn ra, Giang Lan cảm giác ngoài ý muốn.

Vậy mà vỡ mất.

Là do trên quần áo có khí tức U Minh.

Sau đó, không chút nào phòng ngự giọt nước tạo thành ảnh hưởng, nên trực tiếp vỡ nát.

Nhưng khí tức bên trong giọt nước không bị ảnh hưởng.

Giang Lan không còn cách nào ngưng kết thành hạt châu bằng trứng vịt nữa.

Chỉ có thể để mặc cho giọt nước vỡ tan.

Giang Lan nhìn cảnh này, cuối cùng thả tay xuống.

Mà hạt châu vỡ tan tành kia phát ra âm thanh không nhỏ.

Trong hoàn cảnh yên tĩnh thế này, tiếng vang có vẻ chua chát, làm cho mọi người ghé mắt nhìn.

Cả đám người có chút ngoài ý muốn.

Vì sao giọt nước vỡ nát?

Có chuyện gì xảy ra?

Rất nhiều người không hiểu, chẳng lẽ là Dao Trì không đồng ý?

Hay là vị sư muội trong Dao Trì không đồng ý?

Trung Lộ nhìn đám người suy đoán lung tung, chậm rãi mở miệng.

- Có lẽ sư đệ không biết, khí tức U Minh sẽ nhiễm vào quần áo, sẽ ảnh hưởng đến loại hạt châu này.

Lúc này đám người xung quanh mới hiểu được, không phải sư đệ bị nhằm vào.

Mà vì có liên quan đến Đệ Cửu Phong.

Dù sao toàn bộ Côn Luân chỉ có mình Đệ Cửu Phong có khí tức U Minh.

Có khả năng cao đối phương là đệ tử Đệ Cửu Phong.

Vừa rồi tia sáng nổ tung, bây giờ giọt nước cũng nổ tung.

Vị sư đệ này đúng là xung khắc với Dao Trì.

Cả đám người không nói gì, nhưng trong mắt bọn họ đều có ý nghĩ tương tự.

Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều.

Mỗi người đều có một con đường.

Bọn họ có thể đi xa như thế, thiên phú là một phần, vận may cũng rất quan trọng.

Kinh Tòa nhìn Giang Lan, thở dài trong lòng.

Kỳ thực sư đệ Đệ Cửu Phong là người rất được.

Hơn nữa còn từng giúp hắn.

Đáng tiếc, phải nhận đả kích liên tiếp như thế.

Nếu như có thể giúp được, hắn cũng rất muốn giúp.

Đáng tiếc bất lực.

Hồng Loan và Lâm An cũng nhìn qua.

Thật ra đây cũng là lần đầu tiên bọn họ biết đối phương là đệ tử ngọn núi thứ chín.

- Nghe nói tâm tính của đệ tử Đệ Cửu Phong rất cao, không biết chuyện này có thể tạo thành một tia phong bạo trong lòng hắn không?

Trong lòng Lâm An có chút tò mò.

Hồng Loan lắc đầu, không suy nghĩ nhiều nữa.

Loại chuyện này không phải do người làm.

Ai cũng bất lực.

Giang Lan đứng ở nơi đó, nội tâm của hắn bình tĩnh không lay động.

Tất cả mọi thứ không hề ảnh hưởng gì đến hắn.

Chỉ cần yên tĩnh chờ kết thúc buổi xem lễ, sau đó trở về tu luyện là được.

Đây chính là việc hắn muốn làm, cũng là việc hắn cần làm.

Lúc này Ngao Long Vũ nhìn Giang Lan, nàng cũng cúi đầu nhìn bọt nước bị vỡ trên đất.

Nhưng im lặng trong phút chống, nàng đi từng bước ra ngoài.

Lúc Ngao Long Vũ di chuyển, toàn bộ Dao Trì bộc phát vô số dòng nước.

Những dòng nước này không ngừng phun trào.

Dị biến làm cho tất cả mọi người choáng váng trong chốc lát.

Bọn hắn nhìn thấy Ngao Long Vũ đang từng bước đi ra khỏi Dao Trì.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️