Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi

Chương 70: Ngao long vũ muốn lật kèo?

Chương Trước Chương Tiếp

Những người khác cũng nhìn Ngao Long Vũ.

Phần lớn người không xem trọng nàng.

Cũng chỉ có vài người hiểu rõ Ngao Long Vũ mới chú ý đến nàng.

Long Tộc.

Đây là lần đầu tiên có Long tộc thử đi vào Dao Trì.

Nếu như thành công.

Giang Lan cũng nhìn qua, hắn cũng không có ôm hy vọng gì.

Dao Trì nhìn thì dễ vào, nhưng muốn vào lại rất khó.

Đây không phải vấn đề về tu vi.

Cụ thể là người mà Dao Trì tuyển chọn, hay là người đang chọn Dao Trì.

Trong chớp mắt không thể nào kết luận được.

Lúc này, Ngao Long Vũ đi dọc theo đường, nàng thấy phía trước có sương mù đến.

Nhưng chỉ trong hô hấp, sương mù từ mặt hồ đã cuốn đến.

Đối mặt với sương mù này, tất cả mọi người đều biết, đây là công kích cường lực.

Nhưng đa số mọi người chỉ cần kiên trì là có thể chống cự qua.

Thời gian phía sau mới là cơ hội duy nhất của các nàng.

Hô!

Sương mù cuốn về phía Ngao Long Vũ.

Đối với cái này, Ngao Long Vũ cũng thử chống cự.

Gió nhẹ thổi qua, đối với Ngao Long Vũ mà nói, đây là gió lốc khó mà chống lại được.

Nhưng lúc nàng đứng trong gió, tất cả mọi người đều phát hiện...

Hình như Ngao Long Vũ không dùng hết sức.

Tay nàng như đang chộp về phía sương mù.

Chẳng lẽ không phát huy tốt?

Những người khác có chút tò mò.

Lúc này, Ngao Long Vũ liên tục lùi lại, lùi về sau có nghĩa là cách thành công càng ngày càng xa.

Thất bại chiếm thế thượng phong.

Giang Lan nhìn thấy đúng là Ngao Long Vũ đã lui lại, nhưng nàng giống như đang làm gì đó nữa.

Chỉ là góc độ này không nhìn thấy.

Nhưng hình như hắn nhìn thấy Ngao Long Vũ thi triển thuật pháp gì đó.

- Không phải không cần thuật pháp sao?

Vừa rồi hắn nhìn thấy không ít người trực tiếp công kích sương mù này, hoàn toàn không có tác dụng gì.

Ngao sư tỷ không đến mức không lý trí như thế chứ?

Hô!

Ngay khi Giang Lan còn có cảm giác ngạc nhiên, bỗng nhiên Ngao Long Vũ lại bay ngược ra ngoài.

Sương mù còn ngừng lại ở chỗ kia

Giống như bỗng nhiên Ngao Long Vũ bay ngược ra ngoài, bọn chúng cũng cảm thấy thật bất ngờ.

Có người đang giả bị đụng?

Giang Lan cau mày, hắn nhìn thấy Ngao Long Vũ rơi vào phía trước cách hắn không xa.

Lui nữa, sẽ rớt xuống núi.

Bằng với việc thất bại.

Lúc này, Ngao Long Vũ cũng có cảm giác ngoài ý muốn, hình như không giống với suy nghĩ của nàng.

Nhưng nàng cũng không do dự chút nào, nhân dịp sương mù dừng lại thì hoá nửa rồng, sau đó bắt đầu chống lại sương mù.

- Xem ra đúng là phát huy không tốt.

- Kim Đan viên mãn, trên lý luận không đến mức bị trực tiếp đánh bay mới đúng.

- Sư muội vừa làm gì?

Hồng Loan cảm giác sư muội kia làm cái gì đó.

Mới rồi bay ra ngoài.

Trung Lộ có chút ngạc nhiên, hắn cau mày.

- Ảo giác sao? Vừa rồi ta cảm giác vị sư muội này là bị lực lượng vô hình đẩy ra.

Lâm An cũng cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng có chút nghi ngờ.

- Trận pháp? Nhưng là lại cảm giác không giống. Vị sư muội Long Tộc này có không ít động tác nhỏ.

Lúc này, Giang Lan có thời gian suy nghĩ.

- Tình huống mới vừa rồi không bình thường. Hơn nữa giống như đã nhìn thấy chuyện tương tự ở chỗ nào rồi. Sẽ không phải là...

Hơi nghi ngờ, Giang Lan nhìn Ngao Long Vũ, hắn nghĩ đến một khả năng.

Nếu như Ngao sư tỷ chặn được công kích kia.

Như vậy sau này...

Nếu thật sự vào được Dao Trì, vậy thì tranh Thần Nữ của hắn có thể mở ra được.

Chỉ là hắn cũng không biết sẽ có phản ứng gì xuất hiện.

Vì thế nên chỉ có thể bình tĩnh nhìn.

Sương mù gào thét qua, mặc dù Ngao Long Vũ lui một chút, nhưng còn chưa rớt xuống núi.

Nàng còn chưa thất bại.

Khi sương mù bao phủ qua, tất cả mọi người đều nghĩ, Ngao Long Vũ sẽ thất bại.

Khoảng cách quá xa.

Hoàn toàn không có khả năng thành công.

Hồng Loan cũng biết, căn bản không có khả năng.

Không phải vấn đề về tốc độ.

Ở mỗi vị trí nàng đều tăng tốc.

Nhưng lại không thể trốn thoát khỏi sương mù.

Nàng cũng thử nghĩ, từ vị trí ranh giới, có phải hay không dừng ở bên bờ hồ?

Những người khác cũng nhìn nàng, nhưng đa phần vẫn không chú ý.

Đối với rất nhiều người mà nói, kết quả đã có sẵn từ trước.

Giang Lan nhìn lên, hắn cảm thấy sẽ có khả năng lật kèo.

Hắn nhìn Ngao Long Vũ trước mắt, Giang Lan phát hiện Ngao Long Vũ vậy mà không chạy về phía trước.

Sau một lúc, tất cả mọi người đều nhìn thấy Ngao Long Vũ xoay người.

Nàng đưa lưng về phía Dao Trì.

Cái này...

Đây là muốn làm gì?

Những người khác không biết, Giang Lan biết nàng đang làm gì.

Thiên tài đúng là thiên tài, vậy mà ở chỗ này dùng loại trò vặt kia.

Hơn nữa còn muốn dựa vào cái này để lật kèo.

- Sư tỷ muốn từ bỏ sao?

Lâm Tư Nhã có chút tò mò hỏi.

Nàng cảm giác có chút không thích hợp.

Nhưng mà cụ thể là lạ ở chỗ nào, cũng không biết.

- Không chắc, xem tiếp đã.

Mục Tú nói khẽ.

- Không thể nào, không đâu, cảm giác không đúng, chẳng lẽ có thể làm vậy sao?

Phía sau, Kinh Tòa cũng nghĩ đến cái gì đó.

Mặc dù bọn họ không thấy qua.

Nhưng bỗng nhiên Ngao sư tỷ lùi lại, bây giờ nàng đưa lưng về phía Dao Trì.

Đây rõ ràng là lý luận thông dụng trước đây với bọn họ.

Chẳng lẽ muốn thay đổi ghi chép nhiều năm không ai đi vào Dao Trì được sao?

Lâm An, Trung Lộ, Hồng Loan không biết tình hình, nhưng lại cảm giác khác thường.

Tất cả mọi người đều nhìn Ngao Long Vũ.

Nhìn Ngao Long Vũ muốn làm gì.

Bọn hắn có cảm giác không đúng.

Mà Ngao Long Vũ đã đưa lưng về phía Dao Trì, nàng nhìn sương mù phía trước, chậm rãi giơ tay lên.

Thắng hay thua là ở đây. Lúc này, một trận pháp hiện lên trước Ngao Long Vũ.

Một trận pháp rất thông thường.

Nhìn qua không có bất kỳ uy lực nào.

Không có mấy người có thể hiểu được cách làm của Ngao Long Vũ.

Giang Lan nhìn Ngao Long Vũ.

Hắn, đã hiểu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️