- Vị sư đệ Đệ Cửu Phong? Có chút ngoài ý muốn.
Trung Lộ ở trong Dao Trì nhìn thấy Giang Lan, cảm thấy rất ngạc nhiên.
Hắn đứng gần Giang Lan, thiên phú giống vậy.
Tâm cảnh củng cố, không cần lo lắng.
Phương diện này đúng là rất giỏi.
Nhưng hắn có thể đi vào trong Dao Trì, mặc dù tâm cảnh có chút tác dụng, nhưng hiệu quả không lớn.
- Xem ra tạo nghệ trận pháp của sư đệ cũng rất tốt. Cũng đúng, tính cách như vậy, tâm cảnh cao, rất có ưu thế khi học tập trận pháp.
Sau đó Trung Lộ không quan sát thêm nữa.
Hắn chỉ hơi tò mò mà thôi.
Nhưng buổi lễ đã bắt đầu, trò hay sắp diễn ra.
Sau khi sương mù tan hết, tất cả vị trí của mọi người đều hiện ra.
Sau đó, Dao Trì có ánh sáng nhạt xuất hiện, trên người vài tiên tử đứng bên cạnh cũng tỏa ánh sáng.
Chỉ có tiên tử phía ngoài cùng là không có ánh sáng.
- Những người này có tư cách thử vào Dao Trì sao?
Giang Lan nhìn thấy những ánh sáng này, tất nhiên biết được tình huống phía sau.
Xem lễ Dao Trì, chính là bây giờ.
Lúc này, trên người Ngao Long Vũ cũng có ánh sáng xuất hiện, đi vào Dao Trì chỉ có yêu cầu về giới tính, không có yêu cầu chủng tộc.
- Mong có người vào được.
Giang Lan im lặng tự nói.
Nếu như không có người đi vào, vậy thì tranh Thần Nữ của hắn sẽ trở nên vô dụng.
- Các sư tỷ, sư muội, ai muốn thử có thể lên trước.
Lâm An Đệ Nhất Phong mở miệng nói.
Tất nhiên bây giờ hắn cũng đứng trên ngọn núi.
Không cách Dao Trì gần nhất, nhưng cũng thuộc mấy người đứng đầu.
- Cộng cả ta là mười lăm người, có sáu tiên tử. Hai tiên tử có tiên khí, còn bốn người, một người là Ngao sư tỷ, ba người khác có khí tức thu liễm, không xác định được tu vi.
Giang Lan bắt đầu phân tích.
Những người này có lẽ là chủ lực đi vào Dao Trì.
Phía sau, mặc dù có người muốn thử, nhưng cũng không hăng hái.
Thậm chí hắn thấy có sư tỷ có tiên khí đứng ở phía sau.
Nhìn thế nào cũng thấy là không có ý muốn đi vào.
- Lâm sư đệ, lần nào ngươi cũng tạo bất ngờ, xem ra ngươi rất muốn có người đi vào.
Lúc này, có một sư tỷ bước lên trước.
Nàng muốn là người đầu tiên thử vào Dao Trì.
Nghe lời của đối phương, Giang Lan hiểu là đối phương không phải đến đây lần đầu.
Hồng Loan tiên tử bước về phía trước.
Giang Lan nhìn thấy bóng lưng của đối phương, đó là một tiên tử mặc áo đỏ.
Nàng bước về phía trước một bước, Dao Trì phun ra sương trắng như thủy triều.
Hô!
Một làn gió nhẹ thổi qua, sương trắng bao phủ Hồng Loan tiên tử.
Sương trắng thổi qua.
Hồng Loan mặc bộ y phục đỏ gian nan chống lại sương mù trăng.
Giống như chỉ cần lơ là thì sẽ bị sương trắng cuốn đi.
Nàng đứng ở chỗ đó, chặn công kích của sương trắng.
Cũng không lùi lại một bước.
Chờ sương trắng thổi qua, Hồng Loan tiên tử vọt thẳng vào Dao Trì, tốc độ của nàng rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đi đến bên cạnh Dao Trì.
Giống như chỉ cần nàng đi lên một bước nữa là có thể chạm vào Dao Trì.
Nhưng chỉ một giây cuối cùng, nàng dừng lại, mặc kệ nàng có cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể đi lên được.
- Đáng tiếc.
Trung Lộ thở dài một cái.
Sau đó, Giang Lan nhìn thấy vị sư tỷ kia bị đánh bay về phía sau.
Hô!
Nhưng chỉ trong chớp mắt đã bị sương mù phía sau bắt được.
Giang Lan nhìn thấy đối phương khổ não.
Sau đó rời khỏi sương mù, đi về vị trí trước đó.
- Nhìn thật đơn giản.
Giang Lan im lặng tự nói.
Nhưng, đổi lại là hắn chắc chắn cũng không được.
Sau đó, Giang Lan nhìn thấy có không ít sư tỷ bước lên, muốn xông vào Dao Trì.
Nhưng kết quả lại rất thực tế.
Cho dù là tu vi gì, tất cả đều bị sương mù đánh bay.
Giang Lan nhìn mấy sư tỷ hoảng hốt hét lên.
Cuối cùng hắn cúi đầu xuống, không nhìn nhiều.
Vị trí quá rõ ràng, dễ đắc tội vài sư tỷ có lòng tự trọng mạnh.
Hơn nữa, có sư tỷ, sẽ từ ánh mắt bình thường mà đọc được rất nhiều ý tứ mà người ta không biết.
Trên ngọn núi ai cũng có tu vi rất mạnh, trừ hắn.
Kim Đan sơ kỳ.
Vì vậy, để tránh những phiền toái không cần thiết, không cần đi qua hỏi thăm là tốt nhất.
Sau đó, Giang Lan nghe được tiếng bị đánh bay, những âm thanh xấu hổ.
Có người có lẽ là thử một chút, nên không dùng hết sức.
Chỉ là tất cả những người đứng xem không lên tiếng, đại khái là không dám.
Dù sao những sư tỷ thử đều có tu vi mạnh.
Nếu bị ghi hận, vậy thì ngày nào đó sẽ xong đời.
Rất lâu sau, mọi người đều yên tĩnh lại.
Gần như không có ai thử nữa.
Tất cả mọi người đều nhìn quanh, phát hiện không ai muốn thử.
- Không có ai sao?
Trong lòng Giang Lan thở dài.
Không ai đi vào, có nghĩa là Dao Trì không có Thần Nữ.
Tranh Thần Nữ của hắn phải bỏ xó rồi.
Có chút đáng tiếc.
Nhưng ngay lúc này, Giang Lan phát hiện Ngao Long Vũ bên cạnh hắn bước lên trước.
Đối với việc này, Giang Lan cũng không ngạc nhiên, Ngao Long Vũ đến đây là có mục đích riêng.
Nhưng bây giờ thử là có lòng tin không?
Lần này Giang Lan nhìn Ngao Long Vũ, nhìn đối phương có thể đi vào được hay không.
- Không biết sư tỷ có vào được hay không?
Lâm Tư Nhã nhìn Ngao Long Vũ, từ lúc đầu thì nàng đã biết, chắc chắn Ngao Long Vũ sẽ thử.
Mục Tú nhìn mà không nói gì, nàng cũng hiểu.
Ngao sư tỷ vào Côn Luân chính là vì đi vào Dao Trì.
Những người khác cũng nhìn Ngao Long Vũ, chờ nàng bị đánh bay.
Vị Hồng Loan tiên tử thử đầu tiên cũng có chút tò mò.
- Sư muội vẫn muốn thử sao?
Trong lòng nàng tự hỏi, dù sao làm chuyện này sẽ mất mặt.
Ngao Long Vũ vốn là Long Nữ cao lãnh.
Không biết bao nhiêu người đang chờ nàng xấu mặt.