Đối mặt với lời mời của Ngao Long Vũ, Giang Lan cũng không nghĩ nhiều.
Đối phương có thực lực. Ít nhất mạnh hơn tu vi mặt ngoài của hắn.
Nếu muốn tìm một đồng đội mạnh hơn Ngao Long Vũ là không có khả năng.
- Làm phiền sư tỷ.
Giang Lan nói khẽ.
Ngao Long Vũ gật nhẹ đầu.
Giang Lan tổ đội thành công thì cất linh kiếm đi, tiếp tục đi về phía trước.
Hắn phụ trách phá trận, nên chỉ có thể đi trước.
Dù sao cũng phải xúc động trận pháp trước mới bị công kích.
Đương nhiên không thể bay phía trên được, hắn đã thử trước rồi.
Không lâu sau khi xúc động trận pháp, Giang Lan không quan tâm đến thứ khác mà chỉ cúi đầu phá giải giam cầm.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy có công kích đánh đến.
Giang Lan không tránh né, hắn chờ Ngao Long Vũ ra tay.
Quả nhiên, trong nháy mắt khi công kích xuất hiện, một luồng kiếm quang bay qua.
Công kích còn chưa xuất hiện hoàn toàn đã bị một kiếm phá hủy.
Giang Lan không ngạc nhiên, hắn cúi đầu phá trận.
Rất nhanh, trận pháp bị phá bỏ.
- Quả nhiên hai người nhanh hơn một người rất nhiều.
Giang Lan im lặng tự nói.
Nhất là khi đối tượng hợp tác không kém.
Ngao Long Vũ nhìn thấy Giang Lan phá giải trận pháp xong thì tiếp tục đi lên, nàng cũng đi theo sau.
Ở trong ánh mắt nàng bình tĩnh, không gợn sóng.
Giống như không quan tâm bất cứ chuyện gì.
Nhưng nàng cũng cảm thấy hai người nhanh hơn một người rất nhiều.
Giang Lan đi về phía trước, mặc dù chú ý đến công kích, nhưng cũng không có động tác.
Ngao Long Vũ sẽ giải quyết công kích bỗng nhiên xuất hiện.
Qua một thời gian.
Giang Lan cảm giác mình đã đi được xa hơn dự tính rất nhiều.
Cho dù là Ngao Long Vũ cũng cảm giác được, tốc độ bây giờ đã vượt qua trước đó.
Lần này Giang Lan gặp một trận pháp, khi hắn muốn phá bỏ, lại phát hiện khó khăn hơn trước rất nhiều.
Phát hiện như vậy, hắn vội kiểm tra công kích.
Có lẽ công kích thay đổi.
Hắn sẽ không khinh thường bất kỳ công kích nào, dù sao cũng có chuẩn bị đầy đủ, nhưng dù sao Ngao Long Vũ cũng là một thiên tài, có trong tay lực lượng cường đại.
Nhưng chưa chắc nàng đã giống hắn.
- Ngao sư tỷ, trận pháp thay đổi.
Giang Lan mở miệng nhắc nhở, thời gian gấp gáp nên hắn không nói nhiều được.
Nhưng công kích xung quanh vẫn nhanh hơn một bước.
Ngao Long Vũ nghe lời Giang Lan nói, chỉ là nàng không có cách nào thay đổi công kích.
Trong nháy mắt, Giang Lan nhìn thấy kiếm quang của Ngao Long Vũ không thể trực tiếp chặt đứt công kích của sương mù.
Hắn nhíu mày, muốn tránh né công kích.
Nhưng vừa thẳng lưng, một tiếng long ngâm đã vang lên bên cạnh hắn.
Một Long ảnh xuất hiện phía sau lưng.
Oanh!!!
Sương mù vốn đánh đến chỗ hắn, trực tiếp bị Long ảnh chấn vỡ.
- Xung quanh có ta, không cần lo lắng.
Giọng nói bình tĩnh của Ngao Long Vũ vang lên ở sau lưng Giang Lan.
Hắn ừ một tiếng, không nói nhiều.
Sau đó tiếp tục phá giải trận pháp.
Ngao Long Vũ đúng là rất mạnh.
Nhưng Giang Lan cũng không thả lỏng cảnh giác.
Đó là thói quen.
Chỉ đến khi Giang Lan tiếp tục đi về phía trước, giọng nói bình tĩnh của Ngao Long Vũ vang lên.
- Đợi đến khi ta không chống đỡ được, ta sẽ nói, sư đệ đừng chần chừ.
Ngao Long Vũ hiểu rõ thực lực của mình, những công kích phía sau không phải người có tu vi như nàng có thể nghiền ép.
Nên nàng nói cho Giang Lan hiểu một chút.
- Được.
Giang Lan gật đầu, không có hỏi nhiều.
Ngao Long Vũ khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Sau đó hai người luôn đi về phía trước.
Tốc độ phá trận của Giang Lan chậm hẳn xuống, công kích cường đại xung quanh cũng rất nhiều.
Vì vậy, tốc độ của bọn hắn giảm mạnh.
Nhưng hai người cũng không nói gì, cũng không thảo luận nên làm thế nào bây giờ.
Một người cúi đầu giải trận pháp, một người phòng ngự công kích xung quanh.
Trước mắt, hai người không can thiệp vào chuyện của nhau.
......
- Con đường lần này có vẻ như rất khó.
Có mấy người đứng bên ngoài Dao Trì, trong đó có một tiên tử tuyệt mỹ mở miệng nói.
Nàng chính là Ngọc Trúc tiên tử của Đệ Tam Phong.
- Khí tức của Dao Trì càng mạnh thì càng khó đến gần.
Có nam tử trung niên mở miệng nói.
- Lần này có người vào được Dao Trì sao? Nếu có, thì đối với Côn Luân là một chuyện tốt.
Lại có người nói.
- Ngọc Trúc sư muội cảm thấy thế nào?
Đệ Tam Phong là nơi có khả năng nhất.
Bởi vì Đệ Tam Phong có không ít đệ tử đến đây.
Hơn nữa, chọn vài đệ tử đặc biệt đi, cũng ở Đệ Tam Phong.
Ngọc Trúc thuận theo, bình tĩnh nói.
- Ai biết được.
Những người khác không chú ý nhiều, bọn họ nhìn về phía Dao Trì, phát hiện có người bắt đầu đến gần Dao Trì rồi.
- Lui ra, đã có người đến gần, sương mù chỗ này sắp tan đi.
- Có thể có người đi vào được không, còn cần duyên phận.
......
Sáng sớm, Giang Lan đi đường không hề dừng lại, hắn vận dụng toàn bộ tri thức về trận pháp mà mình biết được để phá trận.
Trận pháp càng ngày càng tốn sức.
Không chỉ có hắn, công kích của Ngao Long Vũ cũng càng ngày càng yếu hơn.
Bây giờ Ngao Long Vũ lại hóa nửa Long lần nữa.
Bàn tay trắng nõn nay đã biến thành long trảo.
Vảy rồng bao bọc cánh tay nàng.
Rõ ràng nhất là hoa văn trên mặt nàng, từ mặt đã kéo dài xuống tận cổ.
Đây là vết thương lần trước để lại.
Có vẻ như nếu hóa Long, hoặc dùng toàn lực sẽ xuất hiện.
Bọn họ đi rất xa, nhưng con đường phía trước vẫn không thấy phần cuối.
Giang Lan không biết mình đi đến đâu.
Nhưng hắn biết, chắc chắn còn chưa đi vào trong Dao Trì.
Hệ thống vẫn chưa nhắc nhở mạch lạc Đại Đạo cho hắn.
- Không biết còn xa không?
Giang Lan nhìn về phía trước, im lặng tự nói.
Hắn tiếp tục bước đi, vẫn chưa đến lúc buông tha.
Ngao Long Vũ đi ở phía sau, lực lượng có chút không ổn định.
Nhưng cũng không có ý nghĩ gì khác.
Có thể đi được bao xa, nàng muốn đi bấy nhiêu.
Ngay khi Giang Lan chạm đến trận pháp giam cầm, trong đầu hắn vang lên một âm thanh thanh thúy.
【 Đinh!】