Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi

Chương 65: Bằng thực lực.

Chương Trước Chương Tiếp

Giang Lan nhìn con đường phía trước, hắn phát hiện xung quanh vẫn có sương mù như cũ, chỉ có con đường của hắn không có sương mù.

Nhưng biên giới vẫn mù mịt.

Không thể nhìn thấy người khác thế nào.

Thậm chí không thể đưa thần thức ra ngoài.

- Năng lực của Dao Trì sao?

Trong lòng Giang Lan tò mò.

Nhưng hắn vẫn đi về phía trước.

Giang Lan giẫm trên con đường sương mù, tảng đá dưới chân đã biến mất.

Hắn đi về phía trước, cảm giác được sương mù không phải chỉ có tác dụng che giấu.

Có vẻ như có khả năng chạy đến đường của người khác.

Đương nhiên, Giang Lan không có ý định làm như vậy, hắn không muốn gặp người khác.

Con đường dưới chân khác thường, bỗng nhiên hắn cảm giác bản thân bị giam cầm.

Là trận pháp.

Không khó.

Có thể nói là rất dễ dàng.

Giang Lan muốn ra tay phá bỏ trận pháp.

Nhưng vừa mới muốn ra tay, trong sương mù bỗng nhiên xuất hiện công kích.

Trực tiếp xuyên qua ven đường bay đến.

Giang Lan cả kinh, đánh một quyền ra.

Nhưng khi sắp công kích được, hắn phát hiện công kích này không phải do người làm, mà do sương mù công kích.

Oanh!!

Một quyền đánh qua, sương mù bị phá tan.

Dùng sức mạnh Kim Đan, không vượt qua.

Nhưng sau khi đánh nát công kích, hắn lấy một thanh Linh Kiếm ra.

Linh Kiếm mà đệ tử thân truyền dùng.

Tốt hơn so với linh kiếm của những đệ tử bình thường khác.

Dù hắn có linh kiếm tốt hơn, nhưng là do đánh dấu nhận được.

Không thể lấy ra.

Hắn cũng không đi thống kê, dù sao cũng không có kiếm pháp nào mạnh hơn Cửu Ngưu Lực.

Sau đó Giang Lan phá vỡ giam cầm.

Hắn đã hiểu đại khái.

Trên con đường có trận pháp ngăn cản, còn có công kích từ sương mù.

Càng đi lên thì trận pháp và công kích càng mạnh.

- Cảm giác chưa chắc đã đi vào Dao Trì được.

Mặc dù hắn hiểu trận pháp, nhưng không có thực lực.

Ở nơi này không thể tùy tiện vận dụng Nguyên Thần Cảnh.

Khó mà nói không bị phát hiện ra.

Không có giá trị mạo hiểm.

- Tạo nghệ trận pháp và tu vi, ta đều không am hiểu.

Ai!

Thở dài một tiếng.

Giang Lan tiếp tục đi về phía trước.

Cố gắng hết sức.

Không được thì chờ lần sau vậy.

Trừ phi lần này có người đi vào Dao Trì.

Đương nhiên, nếu được, hắn vẫn cố gắng đi vào.

Dù sao chờ lần sau cũng giống như chờ vận may đến.

Nếu lần này có người đi vào.

Vậy thì hắn không còn có cơ hội vào Dao Trì nữa.

Ít nhất trong ngàn năm không được.

Giang Lan không suy nghĩ nhiều nữa, hắn đi về phía trước.

Hắn cảnh giác nhìn xung quanh, phá giải trận pháp trên đường, tránh né công kích từ sương mù.

Nhưng Giang Lan phát hiện ra, tránh né công kích không có tác dụng gì cả.

Dù tránh được công kích, thì lực lượng đó vẫn còn tồn tại.

Một là phá hủy, hai là đi lên phía trước.

Nhưng nếu đi lên, vậy còn vướng trận pháp giam cầm.

Cái này...

Một người quá khó khăn.

Một lúc sau, Giang Lan cảm thấy trời đã tối.

Nếu tiếp tục như thế, đến sáng mai cũng không đi xa được.

Mà thời gian đi vào Dao Trì không được thông báo trước.

Có khả năng có người đến đó thì sẽ kết thúc ngay.

- Cần người hợp tác sao?

Nhưng hắn yếu như thế…

Chỉ cần có người biết hắn đến từ Đệ Cửu Phong, sẽ rất khó hợp tác với hắn.

Không còn cách nào khác.

Đệ Cửu Phong luôn bị bài xích.

Không ai có thiên tư đầy đủ.

Mà nơi đây chỉ có mình hắn.

- Có lẽ cơ hội vào Dao Trì chỉ có lần này, thử một lần đi.

Giang Lan đặt tay lên sương mù ven đường.

Lúc này, giống như hắn có thể đi vào con đường này.

Sau đó hắn có cảm giác có người đi vào con đường của hắn.

Không lâu sau, một vị nữ tử mặc váy xanh trắng đi đến phía sau Giang Lan.

Trong nháy mắt nhìn thấy người này, Giang Lan có cảm giác ngoài ý muốn.

Ngao Long Vũ.

Không ngờ rằng hắn lại thấy được Ngao Long Vũ.

Mà lúc này Ngao Long Vũ cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Nàng không thích đi cùng người khác, nên trực tiếp đi về phía trước một mình.

Bởi vì hợp tác là ngẫu nhiên.

Nếu như là Tư Nhã sư muội, ngược lại nàng sẽ không từ chối.

Nhưng nếu ngẫu nhiên thì rất khó gặp được Tư Nhã sư muội.

Không có ý lãng phí.

Nhưng nàng đi rất lâu mới phát hiện ra, một người rất khó đi xa.

Vì để đi vào Dao Trì, nàng chỉ có thể đi tìm người hợp tác.

Nhưng nàng không ngờ rằng sẽ gặp được sư đệ Đệ Cửu Phong ở trên đường.

- Hợp tác là tự động đi sau đối phương.

Nhìn thấy hắn không hiểu, Ngao Long Vũ mở miệng giải thích.

Đây là quy tắc.

Hơn nữa cơ hội chỉ có một lần.

Có thể từ chối.

Nhưng sau đó chỉ có thể tự mình đi lên phía trước.

Giang Lan cũng không biết những quy tắc này, nhưng hắn cũng cảm thấy rất khó đầu cơ trục lợi.

Nhưng hắn không quen thuộc Ngao Long Vũ.

Ngay khi hắn còn chưa mở lời, giọng nói của Ngao Long Vũ đã vang lên.

Bình tĩnh, không một chút cảm xúc nào.

- Sư đệ muốn vào Dao Trì sao?

- Muốn thử một chút.

Giang Lan trực tiếp trả lời.

Đúng là hắn muốn thử.

- Sư đệ biết ta là Long Tộc, thực lực không yếu, có thể ngăn cản công kích xung quanh.

- Sư đệ hiểu biết về trận pháp không?

Ngao Long Vũ bình tĩnh hỏi.

Chính xác ra nàng có thể hợp tác với Giang Lan.

Bởi vì Giang Lan có tạo nghệ trận pháp mạnh hơn nàng.

Giang Lan suy nghĩ, với thực lực của Ngạo Long Vũ, đúng là có thể làm cho tốc độ của hắn nhanh hơn nhiều.

Nhưng trên tạo nghệ trận pháp, hắn không mạnh đến vậy.

Hắn tự biết lấy mình.

Cũng không có ý cậy mạnh.

- Chỉ hiểu rõ một chút.

Giang Lan mở miệng nói.

Đối mặt với câu trả lời của hắn, Ngao Long Vũ im lặng một lúc.

Nàng thuận theo hắn nhìn dưới mắt đất, giống như đang suy nghĩ được mất.

Một lúc sau, nàng nhìn Giang Lan, hỏi.

- Sư đệ muốn hợp tác với ta không?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️