Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi

Chương 53: Ngươi muốn làm phong chủ?

Chương Trước Chương Tiếp

- Sư phụ.

Trên đỉnh Đệ Cửu Phong, Giang Lan đưa một ít Tiên Quả lên.

Là Tiên Quả trồng trên Đệ Cửu Phong.

Giang Lan tự tay trồng.

Trong thời gian rảnh rỗi, hắn chia ra trồng một ít.

Vốn hắn muốn đi mua chút rượu cho sư phụ.

Nhưng sau khi phong chủ Đệ Nhất Phong xuất hiện, kế hoạch của hắn bị rối loạn.

Vì lý do an toàn, hắn quay về Đệ Cửu Phong trong thời gian nhanh nhất, không đến khách sạn cũ mua rượu.

Nên bây giờ đành dùng Tiên Quả thay thế.

- Ngươi có lòng tin đột phá kim đan không?

Mạc Chính Đông nhận quả, nhìn Giang Lan rồi mở miệng hỏi.

Ba tháng.

Ròng rã ba tháng, hắn cho là một tháng đã là cực hạn.

Không ngờ rằng đồ đệ của hắn lại ở Không Tĩnh Hồ tận ba tháng.

Điều này làm cho hắn bất ngờ và vui mừng.

- Thử một lần.

Giang Lan trả lời.

Đối với chuyện tu hành, không ai chắc chắn hoàn toàn được.

- Vậy thì cứ thử xem.

Mạc Chính Đông nhìn Giang Lan rồi nói.

Hắn cũng không dặn dò cái gì nhiều.

Giang Lan là người có chủ kiến, hơn nữa còn rất rõ ràng bản thân muốn cái gì.

Thân là sư phụ, cái gì có thể nói hắn đã nói, có thể làm cũng đã làm.

Chuyện còn lại phải nhìn Giang Lan tự mình phát huy.

Có thể bước vào Kim Đan trong hai năm hay không, phải dựa vào chính hắn.

Giang Lan vốn muốn trở về tu luyện, nhưng hắn vẫn tò mò hỏi một câu.

- Sư phụ, nếu ở Đệ Cửu Phong trăm năm, có thể sửa đổi danh hiệu không?

- Ngươi muốn làm phong chủ?

Mạc Chính Đông nhìn Giang Lan, trong lời còn mang theo ý cười.

Giang Lan.

- ...

Hắn chỉ muốn phòng ngừa chuyện ba mươi năm trước xảy ra.

Thời hạn trăm năm đến gần. Hắn không muốn bị sư phụ gọi đi mua rượu, sau đó hiếu kính sư phụ.

Loại chuyện thế này, hắn nên tự mình đi làm.

...

Giang Lan rời khỏi đỉnh Đệ Cửu Phong, quay đầy đi về phía động U Minh.

Hắn cần trở về tu luyện.

Hắn xác định, trong trăm năm này không cần quan tâm gì cả.

Giang Lan nhanh chóng về đến cửa động U Minh, nhưng lần này, hắn phát hiện ba người canh cửa động nay đã thiếu mất một người.

Không biết Ngao Long Vũ đã rời khỏi đây từ lúc nào.

Hai người kia vẫn đang đả tọa tu luyện.

Chính là dùng trận pháp ban đầu.

Lần này Giang Lan lại cảm giác được một tia cảm giác không tốt.

Nhưng nó rất yếu ớt.

Có lẽ theo thời gian thay đổi, trận pháp cũng biến hóa theo.

Địa thế của Đệ Cửu Phong cũng không phải là cố định.

Nhất là khí tức U Minh cũng có ảnh hưởng đến nơi này.

Bước chân của Giang Lan rất nhẹ, không quấy rầy bọn họ tu luyện.

Nhưng đối phương cũng sẽ không dừng lại quá lâu.

Mấy tháng nay bọn họ tiêu hao không nhỏ, trên người hai người, dù ít hay nhiều cũng bị nhiễm khí tức U Minh.

Nếu nóng lòng đột phá, hiệu quả có lẽ sẽ đi ngược.

Nhưng điều làm Giang Lan ngạc nhiên là, hắn vừa đi qua trận pháp, hai vị kia đã trực tiếp mở mắt ra.

- Sư đệ trở về?

Kinh Tòa lập tức mở miệng gọi Giang Lan lại.

- Quấy rầy sư huynh.

Giang Lan cúi đầu hơi xin lỗi.

- Không, chúng ta đặc biệt đứng đợi sư đệ,

Kinh Tòa đứng dậy.

Mục Tú cũng đứng lên.

Bọn hắn đi đến trước mặt Giang Lan, lấy ra một bình đan dược, nói.

- Nơi này có một ít Kim Tuệ Đan, có thể giúp sư đệ ngưng kết Kim Đan. Là Ngao sư tỷ và hai chúng ta đưa cho sư đệ, cũng vì muốn cảm ơn câu nhắc nhở kia của ngươi. Nhờ đó chúng ta lấy được cơ duyên không nhỏ. Ngao sư tỷ cũng vì nguyên nhân này mà đã hoàn thành tu luyện sớm, đi đến một bước như bây giờ.

Giang Lan nhìn đan dược, sau đó đưa tay nhận lấy.

Đối phương bởi vì hắn mà nhận được kỳ ngộ, sau đó đưa cho hắn đan dược.

Có Nhân có Quả, không thiếu nợ nhau.

- Vậy không làm phiền sư huynh, sư tỷ.

Sau khi đối phương gật đầu, Giang Lan xoay người đi vào động U Minh.

Hắn muốn đi vào tu luyện, làm cho nguyên thần trở nên mạnh mẽ.

Mặc dù có Nhàn Tĩnh Hồ giúp đỡ, nhưng hắn vẫn muốn tấn thăng nguyên thần vẫn cần một khoảng thời gian.

Nhưng thời gian bị rút ngắn mạnh.

Cộng thêm có hệ thống đánh dấu, việc tấn thăng trong nguyên thần kỳ, trên lý luận sẽ bị giảm bớt đến cực hạn.

Lúc quay về động U Minh, Giang Lan phát hiện khí tức U Minh ở nơi này dày đặc hơn bình thường một chút.

- Sắp đến đợt phun trào trăm năm một lần sao?

Cửa động U Minh cần có người cang gác, không chỉ vì nơi này có thông đạo, mà còn vì trăm năm thì khí tức U Minh sẽ phun trào một lần.

Có đôi khi sẽ có sinh vật U Minh chạy đến.

Nhưng cũng chỉ là những sinh vật nhỏ yếu.

Cũng không làm ra ảnh hưởng gì lớn.

- Cơ duyên của Đệ Nhất Phong lại đến rồi.

Thông đạo ở Đệ Nhất Phong là thông đến Thiên Giới.

Cũng có khả năng phun trào trăm năm một lần.

Nhưng Giang Lan cũng không hâm mộ, vì hắn cũng có thể dùng khí tức U Minh để tăng tu vi của mình lên.

Chỉ là không biết đến lúc đó, sư phụ có cho hắn tu luyện hay không thôi.

- Trứng thực vật cũng khôi phục.

Nhìn thấy trứng thực vật khôi phục bình thường.

Giang Lan lại thi triển thất thải tường vân một lần nữa.

Vẫn là loại kia cảm giác kia, không thoải mái lắm.

Sau đó bắt đầu tu luyện.

Lần tu luyện này, Giang Lan cảm thấy được cảm giác ngưng thực.

Phảng phất trong thân thể hắn ẩn chứa vô số năng lượng, đang cung cấp năng lượng để hắn đề thăng nguyên thần.Cho dù Giang Lan ăn đan dược mà cảnh giới Nguyên Thần Cảnh cần cũng không thể so sánh được.

Chỉ đến khi nắm giữ Đạo Tạng, mới có cảm giác tương tự.

Dưới loại trạng thái này, tốc độ tu luyện của Giang Lan nhanh hơn rất nhiều.

Thậm chí không cần ăn đan dược tăng cao tu vi.

Giang Lan yên lặng ở trong đó, không ngừng tăng cao tu vi của mình.

Đương nhiên, hắn cũng không quan tâm đến những chuyện bên ngoài.

Bây giờ Giang Lan đến thời khắc mấu chốt để tấn thăng Kim Đan.

Đừng nói là hai người canh cửa U Minh, ngay cả sư phụ hắn cũng sẽ không sắp xếp việc bắt hắn đi làm.

————

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️