Tại Ba Quốc.
Đó vẫn là một ngày nhiều mây. Trong sân chất nhiều củi, một phụ nhân đứng trước sân nhìn về phía xa xăm. Hôm nay là ngày mà một đội hậu cần nào đó trở về.
Nàng ta đang chờ, chờ từ tờ mờ sáng đến trưa.
Chưa từng chờ đợi bất cứ ai. Không suy nghĩ, không hành động, vẫn lặng lẽ đứng trước sân chờ đợi.
Từng cơn gió thoảng qua, thổi bay góc áo của phụ nhân, nàng ta mãi ngóng về cuối con đường. Cho đến khi trời tối, cuối con đường xuất hiện một bóng người vẫy tay chào nàng ta. Một tay của người đó bị thương đang buộc lại, tay còn lại cũng bị thương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây