Tiểu Vũ đứng trước viện, nhìn Giang Lan.
Tuyết trắng rơi lả tả, không rõ từ đâu mà tới. Cơn lạnh lẽo nhè nhẹ lạnh thấu tim. Nàng đứng ở nơi đó, không hề cử động tí nào, chỉ là trừng lớn mắt mà nhìn Giang Lan. Tốc độ lật sách của Giang Lan lúc này đã càng ngày càng chậm, dường như hắn biết ffsc sắp lật tới mấy tờ cuối cùng của sách rồi, lại có chút không nỡ.
Thời gian mười năm qua đi.
Kính Hoa Thủy Nguyệt không hẳn là một quyển sách dày, Giang Lan lại lật xem suốt mười năm.
Cuối cùng cũng đã xem xong rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây