Ầm ầm!
Phía trên sơn mạch Tây Châu, mây đen dày đặc, tầng mây cuốn lên, hội tụ lại.
Lôi quang lấp lóe, thanh thế to lớn.
Hai người đang đấu pháp cũng cảm nhận được uy áp cường đại.
Lúc đầu Ngao Chích còn tưởng là do Ngao Mãn làm, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện không đúng.
Kiếp vân hội tụ, trên sơn mạch có khí tức hủy diệt lan tràn.
Có người độ kiếp thành Tiên ở đây.
Ngao Mãn cũng kinh hãi, nếu đến gần thiên kiếp của người khác thì không có chỗ tôt nào.
Hai người liếc nhau một cái, lựa chọn ngưng chiến, đi tìm bảo vật trước.
Oanh!
Hai người tán lực lượng ra.
Sau đó bắt đầu lui về phía sau, tránh thiên kiếp, đồng thời tìm khí tức của bảo vật xuất thế.
Lúc Ngao Mãn lùi về sau, hắn nhìn quy mô thiên kiếp, cảm thấy ngoài ý muốn.
- Thiên kiếp của Nhân Loại? Không giống lắm, còn mạnh hơn cả thiên kiếp năm xưa của ta nữa.
Hắn là Tiên Linh trời sinh.
Nhưng sau khi củng cố vẫn cần thiên kiếp thối luyện, nhận được trời đất nghiệm chứng.
Làm cho bản thân càng thêm cường đại.
Nếu không như thế thì làm sao có thể đối kháng được với Hỏa Yêu của Yêu Tộc thành tiên đã lâu?
Hắn còn chưa đến hai mươi tuổi.
Vì thế, hắn rất ngạc nhiên, người độ kiếp bên kia có phải nhân loại hay không?
Càng xem càng giống như Tiên Linh trời sinh giống hắn.
Nhưng có phải hay không cũng không ảnh hưởng gì đến hắn, bây giờ cuộc chiến bị đánh gãy, phải tìm bảo vật trước.
. . .
Giang Lan đứng trên mặt đất, nhìn lên kiếp vân đang hội tụ trên bầu trời.
Trong mắt là sự yên tĩnh.
Lần thứ nhất đối mặt thiên kiếp, hắn cũng không hoảng loạn.
Hắn từng nhìn qua rất nhiều tài liệu về thiên kiếp, trong lòng cũng mô phỏng vô số lần.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp được.
- Cảm giác không giống với dự đoán cho lắm.
Trên bầu trời có một vòng xoáy mây đen xuất hiện, trung tâm vòng xoáy có lôi đình phun trào, bên ngoài có có điện quang lấp lóe.
Kèm theo khí tức hủy diệt đè xuống.
Kiếp vân ép núi.
Ầm ầm!
Lúc này, Giang Lan nhìn thấy trên trời có lôi đình rơi xuống, đánh về phía hắn.
Trong nháy mắt nhìn thấy, Giang Lan né tránh theo vô thức.
Oanh!
Lôi đình đánh xuống trên mặt đất, làm đất đai nứt nẻ, cát bay đá chạy.
Tránh, tránh đi?
Trong lòng Giang Lan có cảm giác ngoài ý muốn, có thể tránh được thiên kiếp sao?
Ầm ầm!
Lúc này, có hai luồng thiên kiếp đánh xuống.
Trong vô thức, Giang Lan tiếp tục né tránh, tránh luôn hai đạo thiên kiếp kia.
Lần này hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều, vì có ba đạo thiên kiếp lại đánh xuống.
Tốc độ quá nhanh, cứ tránh trước rồi tính sau.
Mặc dù không biết vì sao hắn có thể tránh được, nhưng đã tránh rồi thì chỉ có thể tiếp tục tránh tiếp.
Ầm ầm!
Ầm ầm! !
Ba đạo, bốn đạo, năm đạo. . . Chín đạo.
Lần này Giang Lan trực tiếp tránh qua, né được cả chín đạo thiên kiếp.
Dùng Thiên Hành Cửu Bộ đến cực hạn, hắn cảm giác nếu đánh thêm lần nữa thì không tránh nổi nữa.
Nhưng lúc phải đối mặt với nhiều thiên kiếp như vậy, trong lòng Giang Lan có cảm giác không chắc chắn.
Nhưng lúc hắn nghĩ mười đạo thiên kiếp sẽ đánh xuống, bỗng nhiên hắn phát hiện thiên kiếp lại dừng.
Kiếp vân xoay tròn trên không trung, không công kích nữa.
Nhìn lên trên, Giang Lan khó hiểu.
Cảm giác những chuyện xảy ra khác với suy đoán trước đó của hắn.
Thiên kiếp không đánh trúng, chẳng lẽ không cảm thấy hắn không nể mặt sao?
Nhưng dưới chân bị đánh ra cho không còn hình dạng gì nữa rồi.
Trong vòng mấy hít thở, Giang Lan phát hiện có lẽ thiên kiếp cảm thấy hắn không nể mặt rồi.
Lúc này, thiên kiếp thay đổi hoàn toàn mới.
Ở trung tâm kiếp vân có một đạo lôi long bơi lội, trên người có ánh sáng đỏ đậm, kèm theo khí tức hủy diệt.
Trong nháy mắt khi khí tức này xuất hiện, Giang Lan cảm giác hắn đã bị khóa chặt.
Mê vụ Tâm Kinh Côn Luân bị đánh vỡ, Nhất Diệp Chướng Mục cũng bị đánh rơi.
Lúc này, Giang Lan biết bản thân tuyệt đối không thể né tránh được nữa.
Hắn hiểu được.
Trước đó tránh được là vì có Tâm Kinh Côn Luân và Nhất Diệp Chướng Mục.
Né chín lần, chọc giận thiên kiếp.
Dường như đã làm cho thiên kiếp cảm thấy mất thể diện, muốn dùng một đợt để đánh nát hắn.
Mà ở bên ngoài, Ngao Mãn hoảng sợ nhìn lên thiên kiếp.
- Đây là thiên kiếp gì? Chưa từng nghe nói qua.
- Thiên kiếp như Hồng Long xuất thế, kèm theo khí tức hủy diệt, cảm giác có chút quen thuộc.
Hô ~
Lúc này, khí thế điệt thế mạnh liệt vọt đến.
Ngao Mãn vốn là Tiên Linh trời sinh cảm thấy rất sợ hãi.
Giống như có khủng bố sắp đến đây.
Trong nháy mắt khi cảm nhận được khí tức khủng bố này, hắn có cảm giác bản thân đặt mình vào trong hủy diệt, ở dưới ánh mắt của Hồng Long.
Lúc này, hắn nhớ ra gì đó.
Là sự e ngại đến từ huyết mạch.
- Ám hồng long kiếp? Vì sao loại thiên kiếp này lại xuất hiện?
Ám hồng long kiếp, được xưng là Hồng Long tử kiếp.
Chỉ có loại người nghịch thiên, vi phạm chân lý thiên địa mới xúc động đến loại thiên kiếp này.
Thiên kiếp xuất hiện, là vì lấy mạng người độ kiếp.
Cơ bản không có khả năng sống tiếp.
Nhưng vi phạm chân lý thiên địa chỉ là một trong những điều kiện mà thôi, muốn xúc động đến loại tử kiếp này vẫn cần cường đại mới được.
Cực kỳ cường đại.
- Khó mà tin được, nếu người này đi vào Nhân Tiên sẽ đáng sợ đến mức nào.
Ngao Mãn không dám ở lại, hắn lùi về phía xa.
Hắn không muốn bị cuốn vào loại tử kiếp này.
Mà Hỏa Chích bên cạnh cũng nhanh chóng chạy đi.
- Nơi này có tồn tại kinh khủng, phải tìm người đến giúp đỡ mới được.
- Hồng Long tử kiếp, lại loại người đại nghịch bất đạo?
- Chỉ có nhân loại mới dẫn đến loại tử kiếp này, đúng là nhân loại cái gì cũng dám làm.
Hỏa Chích nhanh chóng thoát đi.
Hắn biết, người này không sống được.
Chưa từng nghe nói qua, có người có sống sót qua được loại thiên kiếp này.
Nhưng đề phòng thì hắn vẫn nên tìm người giúp đỡ.
. . .
Giang Lan cảm giác lôi đình Hồng Long chú ý đến hắn, lúc nào cũng có thể đánh xuống.
Cảm giác khủng bố đến cực hạn sinh sôi trong lòng hắn.
Trong chớp mắt Giang Lan cảm giác có lẽ mình sẽ phải chết ở đây, đối phương đã nổi giận thật rồi.
Nhưng dù thiên kiếp có cường đại thế nào, hắn đều phải vượt qua.
Hắn sẽ không ngã xuống trước thành Tiên.
Giang Lan chờ đợi thiên kiếp đến.
Nhưng trong lúc chờ, bỗng nhiên trong đầu Giang Lan xuất hiện một ý nghĩ hoang đường.
- Hôm nay còn chưa đánh dấu, nếu như đi lên đánh dấu thì sao?
Đúng vậy, hắn muốn lên thiên kiếp để đánh dấu.
Nhưng là quá nguy hiểm.
Chỉ trong nháy mắt, Giang Lan đã quyết định.
Chờ đợi không làm thiên kiếp yếu đi, không bằng đối mặt.
Lòng có quyết định, Giang Lan dẫn động trận pháp, phóng về phía thiên kiếp.
Lực lượng của hắn bắt đầu hội tụ, lần này phải đối mặt với Hồng Long cực kỳ cường đại, phải dùng lực lượng mạnh nhất.
Mà lực lượng cường đại nhất chỉ có một, đó là thuật pháp thượng vị của Cửu Ngưu Lực, Cửu Kiếp Lực.
Hắn phải dùng Cửu Kiếp Lực đối kháng Hồng Long, sau đó đánh dấu.
Giang Lan phóng lên tận trời, phóng đến Hồng Long, quanh người hắn có trận pháp trợ trận, khắp nơi đang ủng hộ hắn.
Đó là trận pháp mà Giang Lan chuẩn bị cho mình để độ kiếp.
Lúc này, Giang Lan hóa thành một vệt ánh sáng, bắt đầu xông lên kiếp vân trên không trung.
Phóng về phía lôi đình Hồng Long.
Ngao Mãn đang lui về sau tò mò nhìn thoáng qua, sau đó hắn kinh hãi.
- Điên rồi, thật là điên rồi.
Mặc dù không biết người kia là ai, nhưng từ trước đến nay không ai dám vọt thẳng đến thiên kiếp trên không trung, như vậy là xem thường thiên uy.
- Tên nhân loại này, muốn chết càng anh dũng, càng có tôn nghiêm hơn sao?
Giờ phút này, Ngao Mãn ngừng lại.
Nếu nhân loại này muốn chết có tôn nghiêm hơn, thì hắn sẽ cho đối phương đủ tôn trọng.
Nhìn lấy hắn chết ở dưới Hồng Long.
- Nhân loại, dù ta là Tiên Linh trời sinh, nhưng ta bội phục lòng can đảm của ngươi.