Yêu ảnh sư hống.
Chấn hồn, kéo thân.
Rống!
Tiếng rống lớn xé toạc đất đai, làm cây cối gãy nát.
Chỉ cần bị tiếng rống vang đến, cơ thể sẽ nhận phải uy hiếp cực lớn, thậm chí ý thức cũng sụp đổ.
Tiếng rống to lớn kéo dài một lúc, nam tử tóc dài còn nghĩ rằng một Kim Đan viên mãn, dù mạnh đến mấy cũng phải né tránh.
Mà trên trời còn có người theo dõi.
Chỉ chờ người này bỏ chạy.
Nhưng dù ở dưới đất hay ở trên trời, bọn họ cũng không ngờ rằng, đối phương lại không hề có bất cứ động tác nào.
Chẳng lẽ đã chết luôn?
Đến lúc bọn họ muốn kiểm tra người kia đã chết chưa, bỗng nhiên nam tử tóc dài cảm thấy hoa mắt, sau đó hắn nhìn thấy có một người đứng trước mặt hắn.
Không phải ai khác, chính là Kim Đan viên mãn kia.
- Rống đủ chưa? Có thể trả lời vấn đề của ta sao?
Giang Lan đứng trước mặt đối phương, giọng nói hơi lạnh lùng.
Giống như nếu không trả lời vấn đề của hắn, người kia đã là người chết.
Nam tử tóc dài bị kinh sợ, nhưng hắn nhanh chóng thẹn quá hóa giận.
Vậy mà hắn bị một Kim Đan viên mãn hù dọa.
- Đúng là cuồng vọng.
Lúc này, tay hắn biến thành móng vuốt sư tử, trực tiếp chụp về phía Giang Lan.
Đối mặt với công kích của sư tử, Giang Lan duỗi tay túm móng vuốt của đối phương.
Sau đó bóp một cái.
Ầm.
Móng vuốt dài của sư tỷ bị Giang Lan bóp nát trong nháy mắt.
- A!
Một tiếng thét thảm vang lên, sư tử tóc dài hoảng sợ nhìn Giang Lan, hắn là Yêu, nhục thân mạnh hơn tu tiên giả Nguyên Thần bình thường rất nhiều.
Nhưng đứng trước mặt đối phương, lại giống như nhà mái ngói, không chịu nổi một kích.
Nguy cơ sống chết xuất hiện, hung tính của Yêu Tộc bạo phát trong nháy mắt.
Sư Hống Công lại xuất hiện lần nữa.
Lần này có uy lực lớn hơn trước rất nhiều.
Rống.
Nhưng vừa dùng đến Sư Hống Công, giọng hống vừa vang lên.
Sư tử tóc dài ngạc nhiên phát hiện ra, có một cánh tay đang đưa về phía hắn.
Sau đó miệng hắn bị người kia bịt lại.
Giọng hống của hắn, lực lượng phản kích cuối cùng bị ngăn chặn.
- Quá ồn, xem ra ngươi không muốn trả lời vấn đề của ta.
Giang Lan nói xong thì ra tay.
Ầm!
Sương máu phiêu tán.
Sư tử tóc dài trực tiếp bị hắn bóp nát.
Sau khi đánh chết một người, Giang Lan ngẩng đầu lên nhìn trời.
Có một người đang đứng trên không trung, giống như đang thi pháp, Giang Lan còn đang lo đối phương sẽ chạy trốn.
Lúc này, cánh của nam tử tóc ngắn biến lớn, phong bạo xuất hiện, bao vây Giang Lan lại.
Lực lượng đâm đến như gai nhọn.
- Thiên Vũ Thiên Lạc.
Rì rào!
Giang Lan nhìn có vô số lông vũ bay giữa không trung, trong tầm mắt của hắn, lông vũ chiếm toàn bộ tầm nhìn, mỗi cây lông vũ đều chứa lực lượng cường đại.
Gần như giống cường giả Nguyên Thần sơ kỳ công kích.
Vèo một tiếng.
Tất cả lông vũ công kích về phía hắn.
Một kích này có thể miểu sát Nguyên Thần sơ kỳ, dù Nguyên Thần trung kỳ cũng phải chết.
Trên mặt nam tử tóc ngắn hiện lên sự tàn nhẫn, liên tục công kích, làm cho đối phương không thể trốn thoát.
Nếu đón đỡ thì chỉ có một con đường chết.
Đừng nói Kim Đan viên mãn, cho dù là Nguyên Thần trung kỳ, cũng chỉ có một con đường chết.
Nếu cho hắn đủ thời gian dùng kỹ năng tuyệt sát, vậy thì tương đương với việc tuyên bố đối phương tử vong.
- Ta không nghĩ muốn chạy trốn.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên sau lưng nam tử tóc ngắn.
Sự thay đổi bất thình lình làm đồng tử nam tử tóc ngắn co rụt lại.
Đầu tiên, hắn nghĩ muốn kéo dài khoảng cách, còn lại thì chờ thời gian suy nghĩ.
Bản thân có cánh khổng lồ, nếu bay lên, người bình thường khó mà đuổi kịp.
phút chốc mà động, người bình thường không cách nào đuổi kịp.
Nhưng khi hắn huy động cánh thời điểm, phát hiện có một bên cánh mình bị người khác túm lấy.
Xoẹt.
Cả cánh bị xé toang.
Vứt trên mặt đất.
Nam tử tóc ngắn ngã xuống đất, hắn cảm giác đau đớn khó chịu.
Đối phương nhìn chằm chằm Giang Lan, giống như nhìn ác ma trong thâm uyên.
- Ta muốn hỏi ngươi mấy vấn đề.
Giang Lan nhìn nam tử tóc ngắn trước mặt, chậm rãi mở miệng.
Giang Lan nhìn lấy trước mặt tóc ngắn nam tử chậm rãi mở miệng.
Đối phương cánh có không ít nguy hiểm, tự nhiên cần phải đi rơi.
- Ta nói, ngươi sẽ tha cho ta sao?
Nam tử tóc ngắn dữ tợn nhìn Giang Lan.
Đau đớn làm cho khuôn mặt hắn vặn vẹo.
- Vậy ta sẽ cho ngươi chết rõ ràng.
Giọng nói của Giang Lan vẫn bình tĩnh như trước, nhưng trong hoàn cảnh yên tĩnh thế này thì hơi kinh dị.
Dương như đối phương có thể ra tay bất cứ lúc nào.
- Vậy vì sao ta lại phải nói cho ngươi?
Ngay khi đối phương vừa dứt lời, Giang Lan đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.
Bóng người lóe lên cực kỳ bất ngờ, làm cho nam tử tóc ngắn vô thức lùi về sau một bước.
Nhưng vì đường núi gập ghềnh, hắn trực tiếp ngồi xuống trên mặt đất, rất chật vật.
- Có bao nhiêu người Yêu Tộc đến đây? Nói cách khác, cứ điểm của các ngươi có bao nhiêu người, thực lực thế nào?
Giang Lan đứng trên cao nhìn xuống, đặt câu hỏi với nam tử tóc ngắn.
- Một nhóm mười người, thủ lĩnh có tu vi Phản Hư sơ kỳ, còn lại đều là Nguyên Thần Kỳ, thủ lĩnh còn trên đường đến đây.
- Thần thông Súc Địa Thành Thốn là của ai?
- Đại, đại thủ lĩnh.
- Hắn có tu vi gì?
- Nhân Tiên.
- Các ngươi ở đâu.
- Ở Đoạn Vân Nhai, cách Côn Luân rất xa.
Giang Lan im lặng một lúc, hỏi câu cuối cùng.
- Lời các ngươi vừa nói, câu nào là thật?
Nghe nói câu này, nam tử tóc ngắn hoảng sợ nhìn Giang Lan, hắn muốn mở miệng.
Nhưng một nắm đấm dần chiếm toàn bộ thế giới của hắn, lực lượng cường đại trong cơ thể hắn lan tràn.
Giang Lan đứng dậy đi về phía trước.
Phía sau có sương máu bay đầy trời.
Nếu đã ra tay, hắn muốn nhìn tình huống cụ thể của Yêu Tộc.
Qua đêm nay, đại khái sẽ đánh cỏ động rắn.
Nên đêm nay là cơ hội tốt nhất.
Chỉ cần giải quyết những người có mặt, hắn có thể đến khách điếm làm việc tiếp.
Sau đó quay về Đệ Cửu Phong bế quan tu luyện.
Những chuyện còn lại thì không có quan hệ gì với hắn nữa.
. . .
. . .
Côn Luân.
Tiểu Vũ ngự kiếm phi hành ở giữa không trung.
Nàng không quay về Đệ Tạm Phong.
Nói cách khác, nàng không cần về Đệ Tam Phong.
Bây giờ, nàng đi qua Đệ Cửu Phong, đi ra phía sau Côn Liana.
Mà phía sau chính là Dao Trì.
Rất nhanh, nàng đến gần phạm vi Dao Trì, lúc này khuôn mặt của nàng rất lạnh lùng, dáng vẻ người lạ chớ đến gần.
Tiếp tục đi về phía trước, chính là Dao Trì, người bình thường không thể đến gần.
Tiểu Vũ giống như không thấy. Nàng đi xuyên qua cấm chế Dao Trì, đi thẳng đến giữa Dao Trì.
Lúc nàng sắp đến nơi, cơ thể bắt đầu thay đổi.
Dường như đang lớn lên, tiên váy cũng thay đổi theo.
Chỉ trong mấy hít thở, Tiểu Vũ vốn đang nhìn như nữ hài, nay trở nên yêu kiều, tóc dài đến eo, khuynh quốc khuynh thành,
Nàng mặc tiên váy màu xanh ngọc, đứng bên cạnh Dao Trì, nhìn như một bức tranh đẹp.
Yên lặng một lúc, nàng cất bước đi vào Dao Trì.
Khuôn mặt lạnh lùng không nhìn ra đang suy nghĩ gì.
Chỉ khóe miệng hơi mấp máy.
- Trảm Long Kiếm…
Không lâu sau, nàng chui vào trong Dao Trì, không thấy bóng người.