Mặc dù so sánh với Cực Đạo thì thiếu một lưu lượng thời gian vĩnh hằng, thiếu một chút khí vận tối cao của sự trấn áp vạn cổ, nhưng cũng rất không tầm thường, dẫu sau thời gian xây dựng không xa so với Cực Đạo. Nếu coi Càn Nguyên Giới là thế lực đứng đầu, ngược lại đây cũng xứng đáng với danh xưng, không hề có chút giả dối.
Bên trong Thần Kiếm Thánh Tông, trên một đỉnh núi không có gì khác thường, một đại điện đứng sừng sững ở đó, so với các bảo địa tiên sơn của nơi xa mang ánh sáng vạn thượng thì đỉnh núi này vô cùng khiêm tốn.
Lúc này, Tử Cửu từ từ lão hóa đang leo lên núi một cách chậm rãi, trải qua hơn một năm, hắn ta càng ngày càng già nua, ngọn núi nhỏ này trước kia vô số lần hắn ta có thể vượt qua nhanh chóng, mà hôm nay mới leo được một giờ đồng hồ cũng đã mệt mỏi thở gấp rồi.
Trong đôi mắt hắn ta vẫn loé lên vẻ căm hận, hắn ta rất hận!
Hắn ta hận Mẫn Không, hận Cực Đạo Thánh Tông, hận sự xem xét quyết định của trưởng lão quái vật tại đấu trường Vô Gian, hắn ta lại càng hận Bạch Đông Lâm hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây