Cho dù là Hắc Nguyên lấy huyết mạch bản thân trảm hóa ra, Nguyên Sơ Hắc Quang đều không ôm ấp sựu tin tưởng tuyệt đối, nàng ta chỉ tin tưởng mình, cùng với sức mạnh của bản thân.
“Đây, đây là...”
Sương mù dày đặc vô hạn phân cách thành từng thời không quỷ dị khó có thể vượt qua, chừng gần mười ngàn tầng, bao vây Vô Tự Thạch Bi ở trung tâm toàn phương vị từng tầng một.
Tầng thời không sương mù thứ nhất là một vùng hư vô, chích lơ lửng một chiếc bàn đồng xanh loang lổ vết máu, mười ba chiếc ghế linh tinh vờn quanh, có thân hình khuôn mặt mơ hồ ngồi ngay ngắn trên đó, tay cầm dao nĩa, cái được trưng bày trên bàn ăn đúng là chư thiên tròn trịa chồng chất như núi.
Không tiếng động ăn cơm, mỗi một lần nuốt vào đều là sinh linh không cách nào đo lường được. Nhìn một màn này, giống như có tiếng kêu rên và rên rỉ vô tận quanh quẩn bên tai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây