Nơi sóng âm đi qua, Chung Mạt Chi Vô kịch liệt run rẩy, sương mù dày đặc vô tận quay cuồng không thôi, giống như có vật kinh khủng ngủ đông trong đó, muốn nhắm người mà thôn phệ.
Nguyên Sơ Hắc Quang cảm giác được mọi người đến, chậm rãi mở hai mắt ra giữa Vô Tự Hắc Bi, ánh mắt tối tăm thâm thúy, tất cả khái niệm đều không thể lùi vào trong đó.
“Quả thế sao?”
Nguyên Sơ Hắc Quang thấp giọng làu bàu, nàng ta tự nhận là đã đầy đủ cẩn thận, lại không ngờ được đến lúc then chốt rồi mà vẫn có ngoài ý muốn tìm tới tận cửa.
“Logic, cảnh giới vô thượng chưa bao giờ có sự tồn tại nào đạt được, một khi giao thiệp với nó sẽ đưa tới kiếp nạn khốn khó?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây