Nơi ánh mắt người siêu thoát chạm đến, tất cả đều vì khái niệm mà trừu tượng mơ hồ hóa, có thể tùy ý vuốt ve thưởng thức, cho đến biên giới tư duy ý thức, và có cái gì có thể chạy thoát sự bao phủ tư duy của người siêu thoát chứ?
Chỉ có người siêu thoát có thể chế ước người siêu thoát, đây là luật thép bất biến.
Vẫn là câu nói kia, nếu như thế gian chỉ có một người siêu thoát, vậy thì kẻ đó chính là tất cả, không việc gì không làm được, không chỗ nào không có, coi trời bằng vung.
“Khụ khụ, người siêu thoát, quả nhiên khó có thể tiêu diệt như trong truyền thuyết bình!”
Trong mắt Bạch Đông Lâm chứa thần quang, nắm bàn tay hơi hư ảo, cánh tay vặn vẹo lóe lên một chớp mắt rồi ngã xuống từ trình độ khái niệm, trở lại trạng thái hiện thực có thể xem xét.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây