“Tỷ tỷ! Nếu con lừa trọc này khó chơi, ta thấy chúng ta cũng không cần phải nương tay, cứu ra tỷ phu sớm mới là chính sự.”
Mặt mày Tiểu Thanh mang sát ý, trong mơ hồ, chỗ sâu trong con ngươi vẫn còn hiện lên một tia hưng phấn.
“Việc này... haizz, cũng chỉ có thể như thế.”
Sắc mặt Bạch Tố Trinh có chút dại ra, phu quân bị bắt làm cho nàng hoang mang lo sợ, không ngờ đến mọi chuyện lại đi đến một bước này, suy nghĩ lại cốt nhục trong bụng, trong lúc nhất thời tâm loạn như ma.
“Hừ! Con lừa trọc, đây là ngươi tự tìm, không oán bọn ta được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây