Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 149: Tự chui đầu vào lưới

Chương Trước Chương Tiếp

“Ha ha ha, đúng là trời giúp ta. Bản tôn đoạt xá được một thiên tài yêu nghiệt như vậy nhất định sẽ tiến thêm một bậc.” Tà linh vô cùng vui mừng, bất kể tiểu quái vật này làm thế nào có Thần Hải như thế này thì cũng chỉ là một Thần Văn Cảnh mà thôi, linh hồn vô cùng yếu đuối nên việc đoạt xá vô cùng dễ dàng. Như vậy Thần Hải nghịch thiên này sẽ là của tà linh rồi.

Tà linh khóa chặt sóng dao động linh hồn của Bạch Đông Lâm, sau đó phá vỡ sương mù tiếp cận trung tâm Thần Hải một cách nhanh chóng.

Linh hồn Phật Đà Kim Thân đang khoanh chân ngồi trên âm dương thái cực đồ, hai mắt nhìn xuyên qua sương mù, chẳng mấy chốc đã xuyên thẳng tới chỗ luồng sáng màu đen. Thần Hải là sân nhà của hắn nên có thể thấy mọi thứ trong này, mọi cử động của tà linh cũng không ngoại lệ.

“Nếu đã vào rồi thì đừng mong ra được. Ha ha, chẳng biết ai mới là con mồi, ai mới là thợ săn…”

Tay của Phật Đà Kim thân bấm pháp quyết, đường vân màu vàng kim dựng thẳng ở ấn đường mở ra, con ngươi màu vàng kim nhìn chằm chằm vào luồng sáng tà linh màu đen đang di chuyển cực nhanh.

Một chữ “vạn” nho nhỏ hiện lên ở đáy con ngươi màu vàng kim. Đây là một chút cải tiến nhỏ mà hắn đã làm, thêm một chút Phật tính vào công kích linh hồn không thuộc tính, giống như Phật quang tạo thành thương tổn lớn cho tà ma.

“Ầm!”

Hư không chấn động, bụi đất cuồn cuộn, một cột sáng màu vàng kim phun từ ấn đường của Bạch Đông Lâm. Cột sáng màu vàng kim vừa to vừa nhanh, loáng thoáng còn nghe thấy Phật âm.

Tốc độ luồng sáng tà linh màu đen tập kích linh hồn Bạch Đông Lâm và cột sáng màu vàng kim đều cực nhanh, tốc độ của cả hai đều cực khủng bố. Luồng sáng tà linh màu đen vốn chẳng kịp tránh né nên đã bị cột sáng màu vàng kim bắn trúng.

“A!”

Luồng sáng tà linh màu đen lăn lộn kêu thảm thiết, công kích linh hồn kèm theo Phật tính nhằm vào tà linh. Dường như tổn hại chân thực đã khiến ý chí của tà linh hao mòn rất nhiều.

‘Đáng hận! Tên tiểu quái vật này còn biết thần thông linh hồn của Phật môn.’ Luồng sáng tà linh màu đen gào to trong lòng.

Thay vì tập kích chính diện, tà linh đi vòng xoắn ốc. Tuy tốc độ chậm lại nhưng có thể tránh thoát được công kích của ánh sáng vàng kim bắn thẳng tới.

Bạch Đông Lâm nhìn thấy động tác của luồng sáng tà linh màu đen nhưng lại chẳng thèm để ý. Kích vừa rồi chỉ là dùng dao mổ trâu để cắt tiết gà mà thôi, đợi luồng sáng màu đen tới gần linh hồn của hắn mới là lúc hắn phản kích thật sự.

Bạch Đông Lâm không hề công kích, tốc độ của luồng sáng màu đen càng lúc càng nhanh. Chẳng mấy chốc, tà linh đã đi tới vị trí trung tâm Thần Hải, lơ lửng trước mặt linh hồn kim thân cao một trượng tám.

“Tiểu tử, không thể không công nhận ngươi là một thiên tài chân chính. Tuổi còn trẻ như vậy, hơn nữa mới là Thần Văn Cảnh mà có thể tu luyện được một linh hồn mạnh tới vậy.”

Luồng sáng tà linh màu đen nói với giọng khiếp sợ, ý niệm chấn động hư không truyền ra giọng nói.

Sau đó, tà linh lại đắc ý nói tiếp: “Đáng tiếc! Đáng tiếc! Tuy linh hồn của ngươi cường đại nhưng hiện tại bản tôn không phải tàn hồn mà chỉ là một luồng ý niệm. Nhưng trên bản chất sinh mệnh thì ngươi không thể so được với ta, mọi thứ của ngươi đều thuộc về bản tôn.”

“Ha ha ha ha, bản tôn sẽ nhận hết ký ức linh hồn thân thể của ngươi, bảo vật thần thông tới cả vợ con của ngươi.”

“Ồn ào!”

Linh hồn kim thân của Bạch Đông Lâm nhướng mày.

‘Sao những nhân vật phản diện như thế này lại nhiều lời thế nhỉ? Hơn nữa, càng nói càng thái quá.’

Hai tay hắn nhanh chóng bấm pháp quyết. Thái cực đồ ở dưới người nhanh chóng phóng to ra bao phủ cả Bạch Đông Lâm và tà linh. Phía trên thái cực đồ to lớn hình thành một hình cầu cực lớn một nửa trắng một nửa đen.

Luồng sáng tà linh màu đen cực kỳ tự tin đứng một bên nhìn, mặc kệ Bạch Đông Lâm thi pháp mà không hề ra tay, sau đó tiếp tục chấn động hư không nói: “Tiểu tử, ngươi đang sợ bản tôn chạy à? Ha ha ha, được lắm, không ngờ còn ngông cuồng hơn cả bản tôn.”

“Yêu nghiệt! Câm mồm ngay! Chết đến nơi rồi mà còn không tự hiểu, còn dám ở đây sủa ‘gâu gâu’.”

Sắc mặt Bạch Đông Lâm rất lạnh lùng, ba con mắt nhìn chằm chằm luồng sáng màu đen. Hai tay hắn tạo thành hình chữ thập, thi triển bí thuật “đốt hồn”, ngọn lửa màu vàng kim cháy hừng hừng bao phủ toàn bộ linh hồn kim thân chỉ trong nháy mắt. Linh hồn kim thân tỏa ra ánh sáng chói mắt, khí thế khủng bố tràn đầy hình cầu màu đen trắng.

Bí thuật “đốt hồn” là chiêu thức Bạch Đông Lâm tự nghĩ ra dựa vào bí thuật “đốt máu” của “Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp”, thiêu đốt linh hồn, Cực Tẫn Thăng Hoa, có thể đề cao uy lực của công kích linh hồn hơn rất nhiều.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)