Mi Hồng Anh nhận lấy bình ngọc với vẻ kích động, sau đó vội vã lấy một lọ đan dược chữa thương ra và bắt đầu chữa thương cho Lưu lão đầu. Mấy tu sĩ ở xung quanh thấy lão ta bị thương nặng, cộng với giọt máu rồng kia thì khẽ đổi sắc mặt liếc nhìn nhau. Họ sẽ ra tay cướp báu vật, tiện thể giết chết người nữ tử kia để báo thù rửa hận.
Mi Hồng Anh nhận ra động tác của bọn họ, nàng ta quay đầu lại quét mắt nhìn những tu sĩ này bằng ánh mắt lạnh lùng. Mi Hồng Anh bấm pháp quyết tế ra một thanh phi kiếm màu đỏ máu. Thanh phi kiếm này giống như vật sống phát ra từng đợt âm thanh, bay lượn vòng quanh nàng ta.
Linh bảo! Không ngờ đây lại là một phi kiếm linh bảo. Tuy nó không thể sánh với linh bảo trung phẩm Bích Ba kiếm nhưng thanh kiếm này tràn ngập khí tức linh tính, đúng là linh bảo hàng thật giá thật.
Quả nhiên, Mi Hồng Anh thâm tàng bất lộ, còn giấu loại đại sát khí này. Vẻ mặt của đám tu sĩ cứng ngắc, lộ ra nụ cười còn khó coi hơn là khóc. Bọn họ gượng gạo lui lại thật xa, vốn không dám đứng cùng một chỗ với Mi Hồng Anh, sợ bị phi kiếm linh bảo cạo đầu.
Trong khoảng thời gian ngắn này, trường đấu thú ở phía dưới lại xuất hiện biến hóa, dao động như sóng lăn tăn xuất hiện, một bảo vật khác lại từ từ hiện ra. Đây là một ống ngọc màu đen lớn chừng một đầu ngón tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây