Cũng có người tự nhận mình thông minh muốn lặn từ đáy sông lên, nhưng khi rời khỏi thân tàu hơn mấy chục thước rồi, linh hồn của họ vẫn bị cắn nuốt hầu như không còn. Chưa đến một khắc, thi thể họ đã nổi lên mặt nước.
Mãi đến khi có thêm mười mấy người chết nữa, những người khác mới tỉnh táo lại, chỉ có thể ngồi nghệt ra trên boong tàu, khóc lóc nức nở.
Sắc mặt của Bạch Đông Lâm cũng đầy nghiêm túc. Tình huống còn khủng bố hơn trong tưởng tượng của hắn nữa. Nếu như địch nhân ở trước mặt, trái lại hắn có thể xông thẳng về trước không hề sợ hãi, nhưng với thứ không thấy cũng không chạm được này, hắn lại chẳng có chút biện pháp nào. Hắn cũng đâu thể khua quyền vào không khí phải không?
Tuy là thực lực của hắn cường đại, nhưng đều dựa vào cường hóa năng lượng mà cưỡng bức đề thăng, thiếu đi bản lĩnh chống địch, đặc biệt là khi đối mặt với loại địch quỷ dị như thế này, hắn lại càng vô sức, khát vọng với việc gia nhập vào thể tu tông môn của hắn càng thêm mãnh liệt.
“Lưu huynh, huynh nhìn ra được sơ hở nào trong màn sương kỳ lạ này không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây