“Anh yên tâm, vẫn chưa hỏng đâu. Giản Tang Du vội vàng lau lớp bụi dính trên màn hình điện thoại di động đi, nhưng Cố Trầm lại lấy luôn điện thoại bỏ vào trong túi quần của mình.
Dường như Cố Trầm chẳng hề để ý đến chuyện điện thoại của mình có hỏng hay không. Có điều anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chân của Giản Tang Du. Anh nhíu chặt mày lại, mà cánh tay đang ôm lấy eo của Giản Tang Du từ đầu đến cuối vẫn luôn ở đó, luôn trong tư thế bảo vệ cô.
Có thể là đứa trẻ kia biết được Cố Trầm rất hung dữ thế nên sau đó nó mới không tiếp tục đến gần Giản Tang Du nữa. Sau khi im lặng một lúc nó lại tiếp tục đi làm phiền các hành khách khác ở xung quanh.
Từ đầu đến cuối Giản Tang Du chỉ nhìn chằm chằm vào cánh tay đang ôm lấy eo của mình của Cố Trầm mà thôi. Cô tự nhủ trong lòng mình là không biết đến bao giờ anh mới chịu bỏ tay ra đây. Quay đi quay lại cô lại ngủ thiếp đi mất, sau đó tàu lửa đến nhà ga cô bị Cố Trầm đánh thức.
“Chị ngủ được hay thật. Khương Hưng cười nhạo Giản Tang Du một câu: “Nhìn chị ngủ xong còn ngáy nữa chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây