Chữ ‘Trầm’ chưa kịp ra khỏi miệng, Giản Tang Du đã mất đi năng lực và quyền lên tiếng.
Hai tay Giản Tang Du đều bị Cố Trầm trói chặt, dường như sự dịu dàng không hề tồn tại trong nụ hôn của anh. Anh cắn môi cô một cách bừa bãi như muốn trừng phạt cô vì đã cười trên nỗi đau của người khác, tùy ý cướp đoạt không khí và ngọt ngào của riêng cô.
Ngoài cửa, lúc ông cụ Cố đi ngang qua thấy cửa phòng mở nên không nghĩ nhiều, vừa gõ cửa bước vào trong vừa nói: "Dậy cả rồi sao không xuống ăn sáng đi?"
Có lẽ ông cụ Cố không ngờ đứng ở cửa tập trung nhìn vào sẽ thấy cảnh tượng nóng bỏng như vậy trong phòng.
"Ông..." Phản ứng đầu tiên của ông cụ Cố là vội vàng lui ra ngoài thuận tiện đóng cửa lại giúp hai người, nói thầm: "Bọn trẻ bây giờ có sở thích không đóng cửa vậy sao? Tám mươi phần trăm là mơ ngủ tưởng đang ở nhà mình rồi đây?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây