Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thay đổi đủ mọi thái độ, kinh hoàng, đờ đẫn, khiếp sợ, sau đó vẻ mặt đau khổ cùng cực, Cố Trầm mấp máy môi.
Nhìn khẩu hình, không phát ra âm thanh, chỉ có hai chữ nhưng Giản Tang Du lại có thể hiểu.
"Đi lên!"
Cho nên, người này ở trên tầng yên lặng nhìn cô bao lâu rồi chứ? Cố Trầm nhìn Giản Tang Du nhấc chân đi lên cầu thang, nhưng chưa cũng chưa vào cửa đã tựa vào cửa chờ.
Giản Tang Du chậm rãi đi lên. Lần trước đi lên cầu thang, lấy chìa khóa và mở cửa cũng chỉ mất vài phút. Nhưng hôm nay, cô lần lữa mãi thì mất năm phút mới đi tới cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây