Cố Trầm cúi đầu nhìn một cái. A, đúng thật là mua không ít đồ, nếu như không phải anh nhìn một túi kẹo mút Alpine và một túi khoai tây thái miếng có lẽ anh thật sự sẽ nghĩ cô đi mua thức ăn.
Nhưng trên thực tế, mấy thứ này chỉ là đồ cô nguy trạng cho mục đích thật của mình mà thôi. Sau khi vứt túi đồ xuống, cô còn cười với anh, cực kỳ sợ anh sẽ nhìn thấy.
"Có đông người như vậy mà, anh ra ngoại đợi đi, tôi sẽ xếp hàng chờ thanh toán!" Giản Tang Du nhìn Cố Trầm với ánh mắt dịu dàng như một người vợ ngoan ngoãn, ân cần, dịu dàng: "Tôi cũng biết mấy người đàn ông các anh không có kiên nhẫn chờ xếp hàng mà!"
"Thật không may, tôi lại có chút kiên nhẫn này!" Cố Trầm ngắt lời Giản Tang Du, khóe miệng hơi nhếch lên, anh biết rõ cô đang lo lắng khi xếp hàng thành toàn thấy hai món đồ ăn vặt kia.
Nhưng hết lần này đến lần khác lại không giống như suy nghĩ của cô. Thấy dáng vẻ cô lo lắng, gấp gáp, anh cũng cảm thấy khá thú vị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây