"Em tự về được, không cần anh đưa." Giản Tang Du trề môi.
Đại khái là vì có ông bà nội ở đây nên cô tìm lại được lá gan bị chó gặm của mình rồi.
"Anh phiền chết đi được." Giản Tang Du đẩy Cố Trầm ngồi bên cạnh. "Không thèm về chung với anh đâu!"
Bà nội Giản bị động tác đẩy Cố Trầm của Giản Tang Du dọa chết khiếp, lại thấy Cố Trầm không tức giận chút nào, ngược lại cưng chiều nhìn Giản Tang Du khiến bà không khỏi quan sát đôi vợ chồng son trước mặt thêm vài lần.
"Ăn nói như trẻ con." Bà nội Giản phục hồi tinh thần, quở trách Giản Tang Du một câu, chỉ là giọng nói đầy ý cười, không thấy đáng sợ chút nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây