"Cô gái, tất cả đều là trái cây của cô. Đều là trái cây tươi vừa lấy từ chợ đầu mối trái cây đó." Thím lớn tuổi rất khỏe, một mình có thể nhấc cả một giỏ xoài xuống, rồi đi vào đoàn phim đặt trước mặt Giản Tang Du. Bà nói: “Bạn cô bảo trái cây hôm qua cô không ăn được, nên hôm nay tìm chúng tôi, đưa tiền nhờ hai chúng tôi đi chợ đầu mối trái cây trên huyện mua về cho cô một xe. Để cô và đồng nghiệp được ăn thỏa thích."
"Cô nhìn xem cô muốn ăn gì nào. Kéo một xe qua đây đi. Trái cây gì cũng có. Thím lớn tuổi còn lại bưng một hộp cherry xuống, cười ha ha nói: "Người gọi điện nói là cô thích ăn món này, bảo chúng tôi mua nhiều một chút. Ai da, nghe nói loại trái cây này là nhập khẩu đó, rất là đắt. Người bình thường như chúng tôi không ăn nổi đâu. "
Giản Tang Du ngạc nhiên đến ngẩn cả người. Trên xe còn có táo, lựu, lê và các loại trái cây khác. Chẳng lẽ đã mua hết trái cây ở chợ đầu mối sao?
Thực sự là chở đầy một xe máy kéo.
Hoàng Lập Dương đi quanh xe máy kéo một vòng, vươn tay lấy một quả xoài lột vỏ, vừa ăn vừa qua đầu nhìn Giản Tang Du hỏi: “Là ai trong nhà cô mà hào phóng quá vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây