Giản Tang Du đột nhiên cảm giác được, thật ra cô không buồn ngủ như vậy. Chiều mới ngủ dậy lúc bảy giờ, dường như cô có thể thức cả đêm,. Hình như kịch bản vừa rồi còn phải chỗ cô chưa xem kĩ thì phải.
Cố Trầm nghe thấy câu trả lời của Giản Tang Du, anh bỏ quyển sách sang bên cạnh và đợi Giản Tang Du quay lại. Nhưng gần năm phút trôi qua vẫn không thấy Giản Tang Du trở lại.
Cố Trầm nhướng mày một cái, gọi cả họ cả tên người nào đó: "Giản Tang Du!"
Người nào đó đang phòng thay quần áo cắn môi không đáp, chân đá đá vào hành lý.
Giả vờ điếc không nghe thấy, không biết nếu không ra ngoài thì cần làm gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây