Nhưng mà giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho Giản Tang Du biết không thể hỏi điều này, ít nhất là lúc này.
"Về phòng nghỉ trưa đi!" Cố Trầm thấy vành mắt Giản Tang Du xanh đen, trên mặt vẫn mệt mỏi, đoạt lấy kịch bản trong tay cô, ôm người nào đó trở lại phòng ngủ.
Giản Tang Du ngoan ngoãn tựa vào lồng ngực Cố Trầm, đợi khi anh thả cô lên giường, cô mới hỏi: "Cố Trầm, tính xấu của anh hơi chút muốn ôm người khác thì bao giờ mới sửa được đây?"
Kiếp trước, trong ấn tượng của Giản Tang Du, Cố Trầm chỉ bế cô chừng một hai lần. Một là ngày hai người họ kết hôn, dựa theo phong tục, khi ra khỏi nhà chân cô dâu không được chạm xuống đất. Cô mặc váy cưới được Cố Trầm mặc quân trang ôm lên xe hoa.
Sau đó, Giản Tang Du rất ít khi chung đụng không chút kiêng dè nào với Cố Trầm. Mặc dù cô đã gả cho Cố Trầm, nghĩ ngợi muốn làm một người vợ xứng chứng của anh, một người quân tẩu tiêu chuẩn. Nhưng mà trong khoảng thời gian cô và Cố Trầm ở bên cạnh nhau phần lớn cực kỳ yên tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây