Cố Trầm rút ra, nhưng không rút được, lúc này anh mới nâng đầu cô, lấy sách ra, thâm trầm nói: "Giản Tang Du, gần đây em tập trung bán buôn nhiều quá, bao giờ em mới định trả phí đây?"
Cố Trầm bị Giản Tang Du chọc cho cười vui vẻ. Nếu không phải cô làm vậy, Cố Trầm cũng không biết rằng hóa ra tính cách anh lại tốt như vậy. Giản Tang Du có thể chạm đến ranh giới của anh bất cứ lúc nào. Sau đó lại kéo ranh giới đó của anh lại được gia hạn thêm.
Nếu là trước kia, dựa theo tính cách của Cố Trầm, nếu có người dám dày vò anh lúc anh đọc sách như vậy, đè lên sách, gối lên đùi anh như vậy. Thì chắc chắn, Cố Trầm sẽ đen mắt, kéo người ta đi dạy dỗ.
Nhưng bây giờ, thấy Giản Tang Du híp mắt cười như tiểu hồ ly, khí thế của Cố Trầm cũng không còn cứng rắn được nữa.
Ngón trỏ anh khẽ búng lên trán Giản Tang Du, Giản Tang Du cũng không tránh, cười hì hì. Sau đó nắm tay anh, nhét tập kịch bản vào tay anh, sau đó đẩy tay anh đến vị trí cách tầm mắt cô thoải mái nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây