Cố Trầm cũng không phản ứng lại ngay mà chỉ ngồi đó, đưa mắt xuống nhìn thìa kem mà cô đưa qua. Anh nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn là nhịn, không muốn nói ra điều gì làm cho cô mất hứng nên chuẩn bị há miệng ra ăn một miếng… Bỗng nhiên cánh tay kia lại rụt về: “Xin lỗi, em quên mất là anh không thích ăn mấy thứ này. Em tự ăn cũng được, bớt được miếng nào hay miếng đó. Dù sao thì không biết phải đợi đến bao giờ mới được ăn tiếp.
“Giản Tang Du, anh thấy em to gan quá rồi đấy… Cố Trầm đưa tay lên, trực tiếp túm lấy thìa kem cô đang định cho vào miệng, vòng lại, cho vào miệng mình.
Thấy Giản Tang Du đang nhìn chiếc thìa trống không với vẻ mặt oan ức, Cố Trầm “hà một tiếng. Như thế mà còn dám giả vờ lấy lòng anh.
Giản Tang Du ôm lấy cây kem, đưa sang một bên, sau đó lại nhảy xuống dịch ghế sang bên cạnh. Đến khi không thể nhúc nhích thêm nữa cô mới dừng lại, lén lút liếc nhìn anh.
“Sau này trời nóng thì một tháng sẽ đưa em đi ăn một lần. Cuối cùng Cố Trầm cũng biết Giản Tang du thích ăn mấy thứ này đến mức nào. Cũng chẳng biết là đến lúc già rồi cô có sửa được tật xấu này hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây