"Chị Tiểu Đinh, chị không biết có nhiều thứ không thể nói lấy lại thì có thể lấy lại được. Tâm lí ban đầu đã mất, tiếp tục đàn thì cũng là một bản nhạc không có linh hồn cho nên em không muốn làm phá hoại sân khấu của Kỷ Thiên Bạc." Giản Tang Du cụp mắt xuống suy nghĩ, sau khi kết hôn cô rất hiếm khi chạm vào đàn piano.
Sự nhiệt huyết lần đầu chơi piano khi còn bé xuất phát từ tình yêu, dường như theo thời gian, sự giày vò trong cuộc sống đã dần bị mất đi.
Chung Nham Đinh mở miệng muốn nói, Cố Trầm đột nhiên cắt lời nói chuyện hai người.
"Cô ấy đã nói không đi thì từ chối đi." Thái độ của Cố Trầm cứng cỏi hơn Giản Tang Du rất nhiều.
Chung Nham Đinh khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn Giản Tang Du, cô cúi đầu vốn không dám nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây