Hết lần này tới lần khác, một khi bị anh ôm rồi thì Giản Tang Du muốn giãy ra thì không thể giãy ra được.
Mua cho anh thỏ Chris, anh không thích, hết lần này tới lần khác muốn ôm cô?
Giản Tang Du nghĩ cô thật sự rất không thể nuông chiều tật xấu này của Cố Trầm, nằm mộng cũng muốn hóa thân thành lực sĩ một cước đá văng Cố Trầm.
Cố Trầm không mù, đương nhiên biết người phụ nữ trong ngực luôn nhìn mình, anh cười cho đến khi ôm người vào lòng, sau đó hỏi: "Tại sao từ tối hôm qua đến giờ anh không thấy em uống thuốc? Em xuất viện, bác sĩ không có kê đơn thuốc cho em sao?"
"Thuốc!" Giản Tang Du lập tức tinh thần lên, đưa tay vỗ vỗ đầu óc của mình, ảo não: "Có! Bị em bỏ quên trong hành lí luôn rồi!"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây