Mãi tới khi bước vào thang máy Giản Tang Du mới yên lặng lại được, lúc này trên gáy cô đã chảy đầy mồ hôi, có chút nóng nực.
Ánh mắt Giản Tang Du rơi vào trên cánh tay từ nãy đến giờ vẫn bị Cố Trầm nắm lấy, trong lòng có ý nghĩ muốn rút về để phe phẩy tản nhiệt, chỉ là ý nghĩ vừa mới nổi lên thì giọng nói của Cố Trầm đột nhiên truyền vào bên tai.
"Nhìn cái gì thế?" Cố Trầm hỏi.
"Không có gì." Giản Tang Du nhanh chóng trả lời, nghĩ một đằng trả lời một nẻo.
Ừ, bỏ đi thì hơn, nóng chết cũng được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây