“Khương Hưng, ra đây. Cố Trầm gọi Khương Hưng một tiếng rồi đi xuống dưới lầu trước.
“Sao tự nhiên Thủ trưởng lại gọi cậu ra ngoài? Không phải là cậu lại phạm sai lầm gì đấy chứ? Đồng đội ngồi cạnh nhìn Khương Hưng với vẻ mặt đồng cảm: “Có anh họ là Thủ trưởng như thế, bọn tôi cũng không biết là nên hâm mộ hay thông cảm với cậu nữa.
“Vẫn nên thông cảm đi, dù sao thì cũng là cấp dưới của anh ấy, không thể lẫn lộn được. Một đồng đội khác nói.
Khương Hưng gần như là miễn cưỡng đi xuống lầu.
Cố Trầm đứng ở gốc cây bên dưới ký túc xá. Lúc Khương Hưng xuống đến nơi, anh đang dựa người vào cây, tay cầm điện thoại. Ban đêm, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu vào mặt của Cố Trầm nhìn rất u ám.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây