Câu nói che lấp nụ cười, giả vờ cực kỳ nghi hoặc với chuyện anh phải trở về doanh trại. Nhưng sau đó, ba chữ ‘vẫn khỏe lắm’ dường như không che giấu được ý cười.
Bàn việc chọc giận người khác, bản lĩnh của Giản Tang Du, Cố Trầm không thể tìm thấy ai trên thế giới này có thể vượt được cô.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp, vui vẻ, cười như một đóa hoa. Cố Trầm đè lên người cô không nhúc nhích, một chút cũng không có ý định đứng dậy. Chẳng qua, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm người bên dưới. Hồi lâu, mới nói: "Tối thứ sáu anh sẽ về, nhớ chăm sóc bản thân!"
"Được!" Giản Tang Du vội vàng gật đầu, cảm giác được người phía trên hơi động một cái, giống như muốn đứng dậy. Giản Tang Du vừa định bổ sung một câu, lái xe chậm một chút. Nhưng lời này vừa đến miệng nhưng Cố Trầm lại không hề cư xử giống như trong các tiểu thuyết.
Anh không hề muốn đứng dậy rời đi mà chỉ hơi động người, điều chỉnh tư thế tới hôn cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây