Cố Trầm cũng không biết nên tức giận hay cười nữa. Cố Trầm ngồi dậy một lần nữa, để người nào đó gối đầu lên đùi mình, ngón tay nhẹ nhàng day bên huyệt thái dương của cô.
"Nếu cảm thấy khó chịu thì nói, tại sao phải cố chịu đựng như vậy chứ?" Cố Trầm không nhịn được mà mở miệng hỏi.
"Không thể nói!" Giản Tang Du buồn rầu nói: "Anh không cho em ra ngoài chơi. Em lại đòi ra ngoài, nếu em cảm thấy khó chịu anh sẽ không vui!"
"Tôi lại không ngừ có lúc em lại sợ tôi không vui đấy!" Cố Trầm xùy một tiếng. Có những lúc, cô lại luôn làm anh tức giận, và khi thấy anh tức giận, cô lại cực kì vui vẻ.
Giản Tang Du bĩu môi, không nói gì nhưng trên mặt đầy ý phản bác Cố Trầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây