Thời gian giống như đột nhiên dừng lại ở giây phút đó. Gió cát vẫn thổi bên tai rất lớn mà anh vẫn bất động đứng ở trước mắt cô, chỉ nói một câu như vậy rồi không nói gì nữa.
"Cố Trầm!" Giản Tang Du mở miệng gọi người kia một tiếng, nhưng cô không nói gì nữa.
"Sao nào? Sợ anh làm em ngã hả?" Cố Trầm mãi không thấy Giản Tang Du có động tĩnh gì, xùy một tiếng: "Người gầy như em thì hai người cũng không phải vấn đề đâu!"
Khóe miệng Giản Tang Du giật giật, cười lên: "Coi như anh đang khen em gầy!"
"Cốc!" Cố Trầm gỗ một cái lên đầu Giản Tang Du.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây