“Vậy anh cũng không được phép. Giản Tang Du sờ chóp mũi, sau đó hắng giọng, lần đầu tiên cô gọi tên của Cố Trầm.
“Cố Trầm, anh nói lý chút đi. Giản Tang Du cảm thấy, chắc là núi cao đường xa, Cố Trầm không ở trước mặt nên cô cũng cả gan hơn dù cô biết là anh không vui. Chỉ cần không đối mặt với Cố Trầm, có vài lời hình như nói ra cũng không quá khó khăn.
“Bốn năm tháng em không về nhà, thật ra cũng không ảnh hưởng tới anh. Vì dạo trước, anh cũng thường không có nhà. Đừng nói là bốn năm tháng, nửa năm một năm anh không về nhà cũng là chuyện bình thường. Anh lo việc trong quân đội của anh, em lo việc bên ngoài của mình. Em có về nhà hay không, hình như cũng đâu có ảnh hưởng tới anh đâu.
Cho nên, tên này cũng không có lý do từ chối. Anh làm vậy là bới móc cô thì có. Đương nhiên, nếu Giản Tang Du biết lúc cô nói xong câu này sẽ nhận được câu trả lời gì đó của Cố Trầm sẽ khiến anh vứt Tuzki của cô thì cô cũng phải là người câm im lặng mà vẫn đẹp.
Giản Tang Du nói xong thì một lúc lâu Cố Trầm cũng chưa trả lời, thậm chí rất yên tĩnh. Lúc cô tưởng anh muốn cúp máy thì đột nhiên anh lên tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây