Hít sâu một hơi, Dương Mộc lại nhìn hai mẹ con kia.
Người phụ nữ vốn đã rất thảm hại, hiện giờ lại càng bẩn thỉu, khắp mặt dính đầy bụi đất, còn bị sưng đỏ, có lẽ là trước đó bị đạp trúng nên nàng ta cúi gập người ôm eo nhăn mày, có vẻ rất đau đớn.
Con của nàng ta trốn sau lưng mẹ, chỉ thò cái đầu nhỏ ra sợ hãi vụng trộm nhìn mấy ân nhân vừa cứu mình.
Thấy vậy, Cơ Linh Nhi đi lên cầm lấy tay đứa nhỏ.
- Tạ ơn! Tạ ơn cô nương!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây