Ở cái thời loạn lạc này, các quốc gia như đang đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi.
Không có gì phải nghi ngờ, có một vị Quân Vương hoa mắt ù tai thiển cận chính là bất hạnh của một nước. Nếu vị Hoàng Đế này vẫn là một lão giả mất đi hùng tâm tráng chí, cả quốc gia sẽ không thể tiến lên nổi.
Cuối cùng Dương Mộc đành lùi một bước mà cầu việc khác, đạt thành nhận thức chung với Hoàng Đế Động Quốc, hai nước không xâm phạm lẫn nhau, tăng cường hợp tác.
Rất hiển nhiên, Hoàng Đế Động Quốc căn bản không coi các nước chư hầu mới nổi như Thương Quốc ra gì, cũng không nghĩ tới khi mình và Thịnh Quốc tranh đấu, Thương Quốc có thể hỗ trợ cái gì.
…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây