Bất Diệt Thần Vương

Chương 98: Chu yếm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thanh Vương cười to nói.

Trong lúc cười to, khuôn mặt Thanh Vương vặn vẹo, trong miệng xuất hiện hai cái răng nanh to lớn, dữ tợn cắn lên trên cổ một tên tù phạm khác.

- Làm sao có thể? Làm sao có thể? Ngươi đã ma hóa tới mức biến hình, chân khí ngoại phóng, vì sao ngươi lại không có ma khí, vì sao trên người ngươi lại không có ma khí cơ chứ? Không có khả năng, không có khả năng!

Tên tù phạm kia hoảng sợ kêu lớn.

Nhưngrất nhanh răng nanh của Thanh Vương đã cắm vào cổ của hắn. Máu tươi cuồn cuộn và lực lượng ở trong cơ thể hắn theo răng nanh bị hút vào trong cơ thể của Thanh Vương.

Ừng ực!

Sau đó dùng mắt thường cũng có thể thấy được, cả người tên tù phạm kia nhanh chóng khô quắt.

- Ta muốn trường sinh, ta muốn làm trường sinh bất tử quân vương, ta có được tứ hải, quân lâm thiên hạ, ta muốn vĩnh viễn vĩnh viễn . . . !

Thanh Vương lạnh giọng, đồng thời cũng mạnh mẽ hút máu tươi và tinh hoa ở trong cơ thể của tên tù phạm kia.

- Không, không thể nào. Ma khícủa tà ma không thể nào là giả được, ngươi đã làm cái gì, ngươi đã làm cái gì, không…

Tên tù phạm kia phát ra một tràng tiếng kêu thảm thiết thê lương, tiếp đó lập tức im bặt.

Rất nhanh cả cơ thể của tên tù phạm kia cũng giống như những cái thây khô ở trên mặt đất, khô quắt, chỉ còn da bọc xương.

- Thu!

Thanh Vương rút răng nanh ra, chậm rãi thu hồi răng nanh. Tiếp đó có một cỗ khí tức sôi trào ở trong cơ thể Thanh Vương bộc phát ra bên ngoài.

- Phanh!

Giống như có một cỗ khí tức dâng lên rồi tràn ra bốn phía vậy. Toàn thân Thanh Vương chấn động.

- Chúc mừng tu vi Thanh Vương đạt tới Tiên Thiên cảnh đỉnh phong!

Một tên tà ma cười nói.

Thanh Vương mở to mắt, miệng cười khẽ, nói:

- Cũng phải cám ơn chư vị bắtgiúp ta không ít đệ tử tiên môn ở trong triều. Lại giúp ta cưỡng ép rút năng lượng ở trong cơ thể bọn hắn ra. Bằng không tu vi của ta cũng không thể tăng lên nhanh như vậy được!

- Nào có, nào có. Đó là do Thanh Vương phách lực hơn người nha! Trước đây thúc tổ của ngươi từng hạ mệnh lệnh ở trong Ma giáo, không cho phép đệ tử Ma giáo chúng ta làm cho ngươi hóa ma. Lần này chúng ta không nghe theo lời thúc tổ ngươi, đó là mạo phạm thúc tổ ngươi. Một khi bại lộ, mong ngươi không khai ra chúng ta!

Một tên tà ma cười nói.

- Yên tâm, các ngươi mang ta bước vào con đường trường sinh, sao ta có thể bán rẻ các ngươi cơ chứ? Lại nói, trừ các ngươi ra, ai có thể biết rõ ta nhập ma cơ chứ? Ta sao? Sao ta có thể nhập ma cơ chứ? Trên người của ta nào có ma khí nha? Ha ha ha ha!

Thanh Vương cười to nói.

- Đúng rồi, một tháng trước, ngươi bỗng nhiên mời chúng ta tới giúp ngươi nhập ma, lúc ấy ta còn tưởng rằng ngươi muốn tìm chết nha. Thế nhưng tại sao trong khoảng thời gian nhập ma này, ngươi lại không có một chút ma khí nào vậy? Muốn che dấu ma khí, chỉ có Ma tôn mới có thể làm tới mức hoàn hảo như vậy, sao ngươi . . . ?

Một tên tà ma dùng giọng khó hiểu nói.

- Ha ha ha ha!

Trong lúc cười to, mu bàn tay Thanh Vương chắp sau lưng, cũng không lên tiếng giải thích.

Cánh tay phải sau lưng của hắn không tự chủ được sờ vào một chuỗi hạt trên tay trái, nếu như Vương Khả ở đây thì nhất định hắn có thể nhận ra được. Đây chính là viên niệm châu ở trong tay U Nguyệt công chúa. Vương Khả dùng Tương Tư Châuđi tìm nó, không ngờ viên niệm châu nàylại ở trong tay Thanh Vương.

Đồng thời hắn cũng không ngờ viên niệm châu này, lại có hiệu quả che dấu ma khí.

Đám tà ma kia còn muốn hỏi thăm vài câu thì đột nhiên ở bên trong địa cung truyền đến một tràng tiếng chuông lục lạc.

- Leng keng leng keng.

Tiếng chuông lục lạc vang lên, tất cả tà ma biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía xa.

- Không ngờ lại có người không biết sống chết xâm nhập vào trong tẩm cung vương hậu?

Một tên tà ma trầm giọng nói.

- Phía trên có người xông vào, các ngươi trốn ở chỗ này trước đi, để ta lên đi xử lý. Hừ, để ta xem là tên thị vệ không biết sống chết nào dám xông vào bên trong? Xem ra ta giết người còn chưa đủ!

Thanh Vương lạnh lùng nói.

Chúng tà ma gật đầu một cái, Thanh Vương kiểm tra trên người một phen. Sau khi thấy không có vết máu trên người, lúc này hắn mới đạp lên trên bậc thang, đi lên khỏi địa cung ở dưới lòng đất tẩm cung.

Vương Khả đẩy cửa tẩm cung vương hậu ra, lại nhìn Tương Tư Châu trong tay, hai hàng lông mày nhíu chặt.

- Tại sao Tương Tư Châu lại chỉ ta tới chỗ này? Tại sao U Nguyệt công chúa lại ở trong tẩm cung của vương hậu Đại Thanh vương triều cơ chứ? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì mà ta không biết?

Sắc mặt Vương Khả vô cùng khó coi đi vào bên trong.

Bên trong có một cái giường hẹp to lớn, trên giường có một nữ tử nằm đó. Dường như nữ tử này bị trúng một loại dược vật nào đó, đang mê man.

Vương Khả biến sắc, dậm chân xông lên phía trước, người ôm lấy nữ tử đang hôn mê kia.

- Phù, làm ta sợ muốn chết, còn tưởng rằng là U Nguyệt công chúa trúng chiêu, còn may là không phải. Đây là vương hậu của Đại Thanh vương triều sao? Chậc chậc, không ngờ những năm ta rời khỏi Đại Thanh này, Chu Yếm kia lại đổi vương hậu.

Vương Khả thở dài một hơi lắc đầu nói.

Vương Khả nhìn vương hậu đang ngủ mê man ở trong ngực mình, hắn nhíu mày trầm tư:

- Không đúng, vương hậu bị hạ độc? Hôn mê ở trên giường? Người bên ngoài lại không dám tới gần? Cái này, rốt cuộc ai làm? Hậu cung Đại Thanh này hỗn loạn như vậy hay sao?

Vào giờ phút này, vẻ mặt Vương Khả cứng lại. Đồng thời hắn cũng cảm nhận được hình như ở bên trong phòng sát vách có người đi tới.

- Ôm đủ chưa?

Một đạo thanh lạnh lẽo xuất hiện, người cũng đi tới.

Vẻ mặt Vương Khả cứng lại, sau đó vứt vương hậu xuống giường, quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.

Lại nhìn thấy Thanh Vương mặc một thân long bào, ở dưới ánh nến u ám chiếu rọi, đang chậm rãi đi về phía hắn.

- Đại Thanh vương, Chu Yếm?

Vương Khả híp mắt hỏi.

Tên Thanh Vương kia nhìn thấy Vương Khả, hai con ngươi co rụt lại, nói:

- Vương Khả? Ngươi còn dám trở về sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️