Bất Diệt Thần Vương

Chương 91: Chu hồng y (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Khả nhướng mày.

- Đúng, đúng, làm sao bây giờ? Đi nhanh đi!

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

- Không thể đi cửa chính, mặc dù Trương Thần Hư chỉ có 20 đệ tử Kim Ô Tông, nhưng hắn còn có một đám tiên hạc bay ở trên trời giám thị! Không thể quang minh chính đại đi, dưới chủ tọa có một địa đạo, chúng ta chui vào đó!

Vương Khả nói.

- Đúng, đúng! Ha ha, ta nói cái nhà này dời trống, vì sao còn để ghế lại, không giống tác phong vắt cổ chày ra nước của ngươi, nguyên lai là vì che giấu địa đạo ta xem một chút!

Trương Chính Đạo kích động nhào về phía một cái ghế.

Quả nhiên, đẩy ghế ra, Trương Chính Đạo phát hiện được cơ quan, mở ra cửa vào địa đạo.

- Gia tộc của Vương Khả là con chuột đầu thai sao? Ở trong nhà mình còn đào địa đạo? Chu Tiên Trấn có, ở Lang Tiên Trấn cũng có?

Trương Chính Đạo giễu cợt nhảy vào trong địa đạo.

Thế nhưng Trương Chính Đạo nhảy vào trong, lại không thấy Vương Khả theo tới.

- Vương Khả, ngươi có đi hay không?

Trương Chính Đạo duỗi đầu ra thúc giục.

Thời điểm thúc giục, Trương Chính Đạo mở to hai mắt nhìn, chỉ thấy Vương Khả nhanh chóng hái xuống vòng tay trữ vật của một đệ tử Kim Ô Tông. Đồng thời một cái tay khác vươn vào trong ngực, móc ra một cái túi đựng đồ.

Con mắt của Trương Chính Đạo trừng tròn vo:

- Vương Khả, ngươi không trượng nghĩa!

Vừa nói, Trương Chính Đạo lập tức từ trong địa đạo nhào ra, đoạt lấy một đệ tử Kim Ô Tông hôn mê khác, trắng trợn vơ vét, đáng tiếc đây chỉ là đệ tử Tiên Thiên cảnh, không có vòng tay trữ vật, chỉ có một cái túi đựng đồ, bên trong bảo bối có hạn.

- Vương Khả, ngươi không trượng nghĩa, bọn họ là ta đánh ngất xỉu, một người một nửa, một người một nửa!

Trương Chính Đạo phẫn nộ nói.

Vương Khả không thèm để ý tới Trương Chính Đạo, mà bắt đầu cởi quần áo của cường giả Kim Đan cảnh.

- Ngươi làm gì? Hắn là nam nhân! Ngươi thật biến thái, lại muốn... không đúng, ngươi coi trọng y phục của hắn, quần áo của hắn cũng là pháp bảo, có thể mua bán? Ta sát, Vương Khả, cái này ngươi cũng nghĩ ra? Không được, cái này là của ta, đây là của ta!

Trương Chính Đạo vội vàng lột quần áo của đệ tử Kim Ô Tông ở trong tay mình.

Rất nhanh, hai người xử lý hoàn tất, sau đó nhảy vào trong địa đạo.

Trong địa đạo, Trương Chính Đạo một đường hùng hùng hổ hổ quở trách Vương Khả, đồng thời hiểu lấy tình, động lấy lý, chờ đợi Vương Khả rủ lòng thương, có thể chia đều tang vật.

Nhưng nói tới tiền, Vương Khả có lương tâm sao? Có thể chia cho ngươi đã không tệ rồi, ai bảo ngươi không có ánh mắt, trách ai chứ? Nếu không phải đánh không lại, có khả năng hắn sẽ không chia chút nào.



Tiểu viện sát vách!

Trương Thần Hư ngồi ở trên ghế, đong đưa bạch phiến, mang theo các đệ tử Kim Ô Tông nhìn đám hắc y nhân, chuẩn xác mà nói là đường chủ áo đỏ.

Mặc dù Vương Khả nói chỉ cần mang theo tín vật, đối phương sẽ giao tà ma, nhưng vạn nhất không giao thì sao?

Trương Thần Hư cố ý biểu hiện ra kiêu căng, như vậy đối phương có lời gì hỏi thăm, mình có thể ra vẻ ngạo khí lờ đi, chỉ lấy đồ vật, không thèm nói nhảm, một bộ ở trên cao nhìn xuống.

Đám hắc y nhân ở đối diện quả nhiên phối hợp, cả đám đều trầm mặc.

Trương Thần Hư thấy hiệu quả không tệ, tiếp tục lắc quạt giấy, mỉm cười nhìn đám hắc y nhân.

Giờ phút này đám hắc y nhân đều nhìn đường chủ áo đỏ, đường chủ áo đỏ thấy Trương Thần Hư nắm chắc thắng lợi trong tay như thế, cho rằng Trần Thiên Nguyên khẳng định đã thập diện mai phục. Trong lòng giận dữ, đồng thời càng thêm cẩn thận.

Hai đội ngũ ai cũng không nói chuyện nhìn nhau như vậy. Trương Thần Hư cười nửa ngày, thấy người đối diện không có một chút phản ứng, thì hơi nổi giận.

- Đám người này giống như cọc gỗ không nói lời nào, đang chờ ta mở miệng? Chẳng lẽ Vương Khả còn có ám hiệu gì không nói? Hỗn đản này, quay đầu lại xem ta làm sao trừng trị ngươi!

Trong lòng Trương Thần Hư buồn bực.

- Các ngươi hẳn biết rõ lý do ta tới! Như vậy bây giờ có thể cho chúng ta chưa?

Trương Thần Hư trầm giọng nói.

- Cho ngươi? Ngươi muốn cái gì?

Đường chủ áo đỏ lạnh lùng hỏi.

Sau khi hỏi, đường chủ áo đỏ cũng cảm thấy rất ngờ vực, dù sao đám người trước mắt này đến quá đột ngột, có phải bản thân nghĩ sai rồi hay không?

- Muốn cái gì? Đương nhiên là tru ma công đức! Các ngươi còn có cái gì?

Trương Thần Hư trầm giọng nói.

Mí mắt của đường chủ áo đỏ co giật, không sai rồi, nhất định là Trần Thiên Nguyên phái tới, tru ma công đức? Hừ, hiện tại chính đạo cũng trực tiếp như vậy sao? Trước kia còn hô một câu vì thương sinh trừ ma vệ đạo che giấu, hiện tại ngay cả che giấu cũng không thèm, nói thẳng là lấy công đức rồi?

- Vậy các ngươi chuẩn bị lấy bao nhiêu tru ma công đức?

Đường chủ áo đỏ thử thăm dò quyết tâm lần này của Trần Thiên Nguyên.

- Nói nhảm, đương nhiên là lấy toàn bộ?

Trương Thần Hư mở miệng nói.

Đám người này bị ta áp chế? Mình phô trương thanh thế quả nhiên không có vấn đề.

- Lấy toàn bộ? Ha ha ha, lấy toàn bộ? Các ngươi nghĩ thật hay, các ngươi cho rằng có thể lưu ta lại?

Đường chủ áo đỏ lạnh lùng nói.

- Ngươi đương nhiên phải lưu lại! Chẳng lẽ còn muốn đi theo ta ly khai? Chúng ta chỉ cần điểm công đức! Hôm nay chúng ta không tru ma, thì sẽ không đi! Các ngươi cho cũng phải cho, không cho cũng phải cho! Đây là lời Trần Thiên Nguyên nói!

Trương Thần Hư lạnh lùng nói.

- Tốt, tốt, tốt!

Đường chủ áo đỏ lạnh lẽo nói.

- Như thế nào? Các ngươi còn dám ngỗ nghịch ý chí của Trần Thiên Nguyên? Có phải các ngươi quên thân phận của mình rồi hay không?

Trương Thần Hư trừng mắt.

Thời điểm Trương Thần Hư thu quạt xếp đứng dậy, đường chủ áo đỏ tưởng là tín hiệu động thủ, lập tức ra tay trước.

Đường chủ áo đỏ hung hăng chụp về phía Trương Thần Hư một chưởng.

- Chúng ta là tới lấy hàng, đánh ta làm gì?

Trương Thần Hư choáng váng, cả kinh kêu lên.

- Oanh...

Trương Thần Hư bị đánh bay ra sau, đụng nát rất nhiều bức tường, đập vào trên đường phố.

- Động thủ!

Đường chủ áo đỏ ra lệnh.

Đám hắc y nhân cùng một chỗ giơ trường kiếm lên, chém về phía đệ tử Kim Ô Tông.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️