Bất Diệt Thần Vương

Chương 86: Cho chút thể diện (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngoài Thiên Lang Tông, trong một mảnh sơn lâm!

Vương Khả nắm Tương Tư Châu, đang vượt mọi chông gai tiến lên.

- Vương Khả, ngươi có đi sai đường không, nơi hoang sơn dã lĩnh này, có thể tìm được U Nguyệt công chúa sao?

Trương Chính Đạo lo lắng oán trách.

- Đây là con đường thẳng tắp, có thể tìm được phương hướng cũng không tệ rồi, còn muốn đi đại lộ? Chờ triệt để rời khu vực của Thiên Lang Tông, ngươi dùng phi kiếm bay qua tìm!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Tốt! Bất quá ta có loại cảm giác xấu, chúng ta giống như bị người theo dõi!

Sắc mặt của Trương Chính Đạo khó coi nói.

- Bộ dáng này của chúng ta, ai nhận ra được chứ? Làm sao có thể bị để mắt tới?

Vương Khả bất mãn nói.

Trên mặt Vương Khả đầy mụn nhọt, Trương Chính Đạo thì diêm dúa lòe loẹt, ai nhận ra được? Coi như mẹ ruột của hai người cũng nhận không ra!

- Là thật, ngươi nhìn phía trước!

Trương Chính Đạo nhỏ giọng nói.

Chỉ thấy trên ngọn đại thụ cách đó không xa, đứng một nam tử cầm đao, đang lạnh lùng nhìn đám người Vương Khả.

Thực có người chận đường?

- Nhìn cái gì? Không muốn lên đường sao? Phía trước cái gì cũng không có, ánh mắt của ngươi xảy ra vấn đề sao? Đi mau!

Vương Khả quay đầu quát mắng.

Trương Chính Đạo sững sờ, Vương Khả, mắt ngươi mù sao? Hai người bên kia nhìn không thấy sao?

Vương Khả lại không để ý tới, tiếp tục lao nhanh, nhìn không thấy? Đương nhiên là nhìn thấy! Nhưng ngươi thấy cũng không cần nói ra chứ, nói không chừng người ta không phải tìm chúng ta thì sao? Ngươi kêu kêu gào gào, không phải tự tìm phiền phức sao? Hiện tại hai chúng ta bộ dạng như vậy, ai nhận ra chúng ta?

Rất nhanh Trương Chính Đạo đã hiểu ý của Vương Khả, lập tức gật đầu:

- Không sai, ta không thấy gì, nơi đó không có gì!

Hai người vòng qua hai cây đại thụ tiếp tục chạy.

Nhưng mới chạy một lát, phía trước lại xuất hiện năm nam tử ngăn cản đường đi của Vương Khả.

- Ha ha, Vương Khả, Trương Chính Đạo? Đã lâu không gặp?

Nam tử áo trắng cầm đầu cười lạnh nói.

Gọi ra tên của Vương Khả và Trương Chính Đạo? Vương Khả biến sắc, không nên nha, mình ngụy trang làm sao có thể bị nhận ra?

- Trương… Trương Thần Hư?

Trương Chính Đạo biến sắc nhìn người kia.

Lúc trước Trương Thần Hư tuyên bố Kim Ô huyền thưởng lệnh, kết quả ở ngoài sơn môn của Thiên Lang Tông, bị Vương Khả và Trương Chính Đạo ăn vạ, lại bị Thiên Lang Tông hiểu lầm dùng sét đánh trọng thương.

Hiện tại thương thế đã khôi phục, dẫn một đám thủ hạ chặn đường đi của hai người.

Không chỉ năm người trước mắt, trên cây bốn phía còn đứng 15 người, bao bọc vây quanh Vương Khả và Trương Chính Đạo.

- Chư vị thượng tiên, các ngươi nhận lầm người rồi?

Vương Khả mở miệng nói.

Trương Thần Hư híp mắt nhìn Vương Khả, lại nhìn Trương Chính Đạo, lúc trước mình lại thua ở trong tay hai gia hỏa này? Thật là sỉ nhục!

- Sư huynh, không sai, chính là bọn họ, Trương Chính Đạo hoá trang, lần trước làm ta bị ám ảnh mấy ngày, ta liếc mắt liền nhận ra!

- Vương Khả, Trương Chính Đạo? Ha ha, chúng ta mới canh hai ngày, bọn họ liền rời núi? Còn dùng trang phục như lần trước, ha ha ha ha!

- Bọn họ vừa ra sơn môn, chúng ta liền nhận ra, ha ha, còn chạy vào trong rừng này, thực là không thể tốt hơn!

...

...

...

Đám đệ tử Kim Ô Tông cười lạnh.

Hiển nhiên, lần trước trên đường ba người Vương Khả tiến về Thiên Lang Tông, chính là dùng ngụy trang một đường thông quan. Nhưng hôm nay lại thành sơ hở lớn nhất.

Trương Thần Hư lạnh lùng nói:

- Nhiếp Thiên Bá nói quả nhiên không sai, các ngươi chẳng mấy chốc sẽ ra Thiên Lang Tông! Hừ, để ta đợi thật lâu!

- Nhiếp Thiên Bá? Hắn còn sống?

Vương Khả lại sững sờ.

Không thể, ngày đó không phải nổ chết ở ngoài Trấn Ma Tự sao? Còn do Trương Chính Đạo tự tay chôn!

- Không sai, chúng ta mới từ Chu Tiên Trấn tới, hừ, lúc đầu nghĩ đến đám các ngươi trốn ở trong sơn môn không ra, nên đi tìm Nhiếp Thiên Bá thu lợi tức, hắn lại lấy mệnh toàn tộc cam đoan, các ngươi sẽ lập tức rời sơn môn, ha ha ha, Vương Khả, Trương Chính Đạo, hôm nay các ngươi chạy nữa không?

Trương Thần Hư lạnh lùng nói.

Bốn phía, 19 đệ tử Kim Ô Tông nhanh chóng rút ra trường đao. sát khí cường đại bao phủ hai người.

- Kim Đan cảnh? Có 8 cái?

Vương Khả biến sắc.

Ngâm!

Đột nhiên một thanh trường kiếm gác lên cổ Vương Khả.

Trương Thần Hư và Vương Khả sững sờ, lại là Trương Chính Đạo gác trường kiếm lên cổ Vương Khả.

- Thần Hư huynh, ngày xưa ta giả mạo ngươi, còn ăn vạ ngươi, đều là do tên vương bát đản Vương Khả này bức, không liên quan gì tới ta, ta biết hỗn đản này làm quá nhiều sự tình người người oán trách, sẽ gặp báo ứng, là ta cố ý dẫn hắn ra, hiện tại ta giúp ngươi bắt Vương Khả, muốn chém giết muốn róc thịt, tất cả do Thần Hư huynh làm chủ!

Trương Chính Đạo mở miệng nói.

Trương Thần Hư:

- ...

Đám đệ tử Kim Ô Tông:

- ...

Đám đệ tử Kim Ô Tông làm sao có thể nghĩ đến, bên mình còn chưa động thủ, đối phương đã trở mặt? Hai người này rốt cuộc là hợp tác hay cừu gia?

- Trương Chính Đạo, ngươi bán bạn cầu vinh, không coi nghĩa khí ra gì!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Không phải, Vương huynh, một mình ngươi chết, dù sao cũng tốt hơn hai người chúng ta cùng chết!

Trương Chính Đạo khuyên nhủ.

- Thần Hư huynh, oan có đầu nợ có chủ, ngươi muốn tìm Vương Khả, ta giúp ngươi bắt được!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️