Bất Diệt Thần Vương

Chương 85: Thái âm ma giáo (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trương Chính Đạo vội vàng nói.

- Thông tri đệ tử Thiên Lang Tông đi tru ma, chúng ta có chỗ tốt sao?

Vương Khả nhìn Trương Chính Đạo hỏi.

- Ách, đúng là hai chúng ta không giành được công đức, ngược lại bị Thái Âm Ma Giáo cừu thị? Mẹ nó, không những không có chỗ tốt, còn càng thêm xúi quẩy?

Trương Chính Đạo sững sờ.

- Không chỉ thế, vạn nhất có đệ tử Thiên Lang Tông chết ở trong chiến đấu, chúng ta còn phải cõng nồi! Sự tình này không có một chút chỗ tốt, chúng ta đi làm cái gì?

Vương Khả nhướng mày.

- Đúng vậy!

- Chúng ta không thèm quan tâm đám đệ tử Ma giáo này, bọn họ giám thị mấy ngày, mấy tháng liền rút, chúng ta không có chút tổn thất nào! Ngươi cớ gì gây phiền toái cho mình?

Vương Khả nói.

- Đúng nha!

- Nên ăn cứ ăn, nên uống cứ uống, nên làm cái gì thì làm cái đó! Quản nhiều như vậy làm gì!

Vương Khả nhướng mày.

- Thế nhưng bọn họ là tới dò xét chúng ta!

Trương Chính Đạo vẫn lo lắng nói.

- Có bản lĩnh đến Thiên Lang Tông tra? Đừng để ý tới bọn hắn! Đúng rồi, U Nguyệt công chúa đâu? Bế quan hả? Sao không thấy nàng?

Vương Khả ném sự tình Ma giáo ra sau đầu.

- Công chúa đi rồi!

Một thuộc hạ cung kính nói.

- Đi, đi đâu?

Vương Khả kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy, ngươi nhập định ngày thứ hai, liền đi theo Nhiếp Diệt Tuyệt, không biết đi đâu!

Trương Chính Đạo giải thích.

- Đi với Nhiếp Diệt Tuyệt? Vì sao?

Vương Khả cau mày hỏi.

- Không biết! Nhiếp Diệt Tuyệt tìm U Nguyệt công chúa nói chuyện, không cho người tới gần, sau đó thì cùng Nhiếp Diệt Tuyệt rời đi!

Trương Chính Đạo rất mờ mịt.

- U Nguyệt công chúa không nói gì với ngươi?

Vương Khả hỏi.

- Không có!

Trương Chính Đạo lắc đầu.

- Không hề nói gì?

Vương Khả ngưng trọng hỏi.

- Không hề nói gì, cứ như vậy đi theo Nhiếp Diệt Tuyệt!

Trương Chính Đạo lắc đầu.

- Không có khả năng, nàng đáp ứng sư tôn lưu ở Ngộ Kiếm Phong, hơn nữa quen biết với chúng ta, làm sao có thể cái gì cũng không nói liền đi? Có phải lúc ấy ngươi đang lười biếng hay không?

Vương Khả trợn mắt hỏi.

- Không có, Nhiếp Diệt Tuyệt trừng ta một cái, ta không đến gần được!

Trương Chính Đạo buồn bực nói.

- Nói cách khác, Nhiếp Diệt Tuyệt không cho phép U Nguyệt công chúa tiếp xúc với các ngươi? U Nguyệt công chúa không phải tự nguyện rời đi, mà là bị Nhiếp Diệt Tuyệt uy hiếp!

Sắc mặt của Vương Khả khó coi nói.

- Làm sao có thể, tại sao Nhiếp Diệt Tuyệt phải uy hiếp U Nguyệt công chúa? Lúc ấy U Nguyệt công chúa đi rất bình thường, không giống như bị ép buộc!

Trương Chính Đạo không tin.

- Có thể U Nguyệt công chúa khó mở miệng thì sao? Bây giờ sư tôn không ở đây, Nhiếp Diệt Tuyệt không phải ở Thiên Lang Tông muốn làm gì thì làm sao? Vạn nhất nàng nhằm vào U Nguyệt công chúa thì làm sao bây giờ?

Vương Khả cau mày nói.

- Nàng làm sao có thể nhằm vào U Nguyệt công chúa? Nhiếp Diệt Tuyệt cả đời chỉ điên cuồng tru ma… tru ma...

Đột nhiên Trương Chính Đạo giật mình.

- Gì thế? Ngươi nhớ ra cái gì sao?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

- Hỏng bét, chỉ sợ Nhiếp Diệt Tuyệt thật muốn hạ độc thủ với U Nguyệt công chúa? Nàng muốn giết U Nguyệt công chúa?

Trương Chính Đạo biến sắc.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.

- Ta, ta không thể nói, quan hệ tới thân thế của U Nguyệt công chúa, ta không thể nói, hiện tại ngươi đừng xía vào những chuyện này, trước tìm U Nguyệt công chúa, hỏng bét, hỏng bét, Nhiếp Diệt Tuyệt sẽ không cố ý lừa gạt tông chủ đi, sau đó ra tay với U Nguyệt công chúa đó chứ, hỏng bét, hỏng bét!

Trương Chính Đạo lo lắng nói.

- Nhanh, vào phòng U Nguyệt công chúa tìm xem, xem có nhắn lại gì hay không?

Vương Khả quát.

- Vâng!

Đám thủ hạ nhanh chóng nhào về phía khuê phòng của U Nguyệt công chúa, nhanh chóng tìm kiếm, đáng tiếc lúc ấy Nhiếp Diệt Tuyệt ở bên cạnh, U Nguyệt công chúa căn bản không có khả năng lưu lại thư từ.

- Tông chủ, tìm được một viên Tương Tư Châu!

Một thuộc hạ nhanh chóng chạy tới.

Tương Tư Châu, chính là U Nguyệt công chúa ở nửa tháng trước từ trong tay Mộ Dung Lục Quang lấy về. Bên trong phong ấn một con Tương Tư Trùng đực, có thể cảm ứng trùng cái trong tay U Nguyệt công chúa.

- Rađa dò ngọc rồng? Không đúng, là Tương Tư Châu? Có thể tìm được tung tích của công chúa, vậy thì đúng rồi, vậy thì đúng rồi, công chúa lưu vật này lại, chính là để cho chúng ta đi cứu nàng! Nàng khẳng định bị người quản chế!

Ánh mắt Vương Khả sáng lên.

- Vậy chúng ta đi nhanh đi, nếu U Nguyệt công chúa chết ở trong tay Nhiếp Diệt Tuyệt, vậy ta liền thảm! Người kia sẽ giết ta! Tại sao ta không có nghĩ tới Nhiếp Diệt Tuyệt kia biến thái chứ, phải làm sao mới ổn đây!

Trương Chính Đạo lo đến tái mặt.

Sắc mặt của Vương Khả cũng trầm xuống, dặn dò đám thuộc hạ vài điều, sau đó Vương Khả và Trương Chính Đạo nhanh chóng lên đường.

Lần này đối địch với Nhiếp Diệt Tuyệt, hai người không dám chủ quan, cho dù rời Thiên Lang Tông, cũng không thể để đệ tử Thiên Lang Tông biết rõ, để tránh bọn họ mật báo với Nhiếp Diệt Tuyệt.

Tất nhiên phải lặng lẽ rời đi, còn phải ngụy trang một phen.

Trương Chính Đạo lại hoá trang thành lão phụ ngực lớn, Vương Khả bôi thuốc viêm, theo đội ngũ của thuộc hạ Vương Khả chậm rãi đi ra Thiên Lang Tông.

Hai người ngụy trang, ngay cả Nhiếp Thiên Bá cũng nhận không ra, huống chi là đệ tử Thiên Lang Tông không quen biết? Thủ vệ nhìn bộ dáng của hai người, con mắt co giật tránh đi, càng không có khả năng tới kiểm tra hai người.

Hai người cứ như vậy thần không biết quỷ không hay đi ra Thiên Lang Tông.

Có Tương Tư Châu, Vương Khả biết rõ phương hướng, tìm sẽ càng dễ dàng hơn. Sau khi ra Thiên Lang Tông, hai người liền chui vào núi rừng, biến mất không thấy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️