- Nói đi! Khụ khụ khụ!
Hoàng Hữu Tiên phẫn nộ quát.
- Bọn họ nói, lãnh đạo Kim Ô Tông đổi trắng thay đen, vì tư dục bản thân mà giết hại trung lương, làm ra hành vi táng tận lương tâm, bọn họ xấu hổ khi làm bạn với chúng ta, nay nguyện đi theo tỷ đệ Trương Thần Hư, Trương Ly Nhi, tự lập môn hộ khác!
Điền Chân biểu tình cổ quái nói.
- Phản rồi!
Hoàng Hữu Tiên hét lên giận dữ.
- Sư tôn, bọn họ mang đi một nửa đệ tử!
Tử Trọng Sơn cười khổ nói.
- Khụ khụ khụ khụ!
Hoàng Hữu Tiên ho khan một trận kịch liệt.
- Sư tôn, tên Trương Thần Hư kia dẫn người đi khắp bốn phía tìm kiếm Vương Khả, Trương Ly Nhi, bây giờ mà đi bắt lại bọn hắn, chỉ sợ . . chỉ sợ Trương Thần Hư phát điên lên. . . rốt cuộc thân phận tỷ đệ Trương thị tương đối đặc thù, lần này, dù sao cũng là chúng ta có lỗi trước! Dù nháo đến bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, chúng ta cũng . . . !
Tử Trọng Sơn đắng chát nói.
Hoàng Hữu Tiên sắc mặt khó coi thở dốc một trận, qua hồi lâu mới đè xuống ác khí trong lòng.
- Tử Trọng Sơn, tiếp tục tìm cho ta, phái ra toàn bộ đệ tử cũng phải tìm ra bằng được!
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Tìm Trương Ly Nhi?
Tử Trọng Sơn gật đầu hỏi lại.
- Không chỉ Trương Ly Nhi, còn cả Vương Khả! Giờ ngươi đi xuống hạ lệnh, để tất cả đệ tử Kim Ô Tông ra ngoài đi tìm!
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Tử Trọng Sơn ứng tiếng.
Tử Trọng Sơn rời khỏi đại điện, trong điện chỉ còn lại mỗi Điền Chân và hắc bạch nhị trưởng lão.
- Sư tôn, tên Vương Khả kia sao lại thành Chuyển Thế Linh Đồng?
Điền Chân nghi hoặc hỏi.
- Chuyển Thế Linh Đồng cái con khỉ!
Hoàng Hữu Tiên trừng mắt nói.
- Không phải Chuyển Thế Linh Đồng, vậy sao hắn có thể thao túng thi thể Kim Ô?
Bạch trưởng lão hiếu kỳ nói.
- Hơn nữa, hắn còn được đến tặng phẩm từ thi thể Kim Ô, chính là quả cầu trong suốt màu lam kia, ở trong đó . . . !
Hắc trưởng lão nhíu mày nói.
- Không sai, trong đó chính là Nam Minh Ly Hỏa mà bấy lâu nay chúng ta một mực không tìm được, ngoài ra còn có một bộ phận tu vi lực lượng của Kim Ô!
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Sư tôn yên tâm, chúng ta nhất định dốc hết toàn lực tìm ra Vương Khả, lấy về Nam Minh Ly Hỏa!
Điền Chân trịnh trọng nói.
Hoàng Hữu Tiên lắc đầu:
- Không, Nam Minh Ly Hỏa xuất thế, việc này khó mà bưng bít được, rất nhanh Long Cốt chắc hẳn sẽ biết rõ được chuyện này, đến lúc đó nếu bị Long Cốt cướp mất thì hỏng bét! Chúng ta? Không đủ, cần phải đi mời thêm người về đây!
- Đi ra bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn mời người?
Thần sắc cả ba đều không giấu được vẻ ngưng trọng.
- Không sai, đi mời sư huynh ta tới! Việc này không thể che giấu hắn được, sư huynh ta mà biết Nam Minh Ly Hỏa xuất thế, hắn nhất định sẽ tức tốc tới đây, hắn đã đợi quá lâu!
Hoàng Hữu Tiên híp mắt nói.
- Sư tôn, mời sư bá?
Điền Chân biến sắc.
- Sư bá khai tông Kim Ô Tông?
Bạch trưởng lão cũng kinh ngạc nói.
- Không sai, Kim Ô Tông chính là do hắn năm đó một tay khai sáng, đương sơ ta cũng là cùng theo sư huynh đi đến Thập Vạn Đại Sơn, khi xưa sư huynh một tay dẫn dắt chúng ta trấn áp Kim Ô, sau khi phân giải Kim Ô, chúng ta đều có thu hoạch! Sư huynh rất là khát khao Nam Minh Ly Hỏa, bây giờ Nam Minh Ly Hỏa hiện thế, sư huynh nhất định sẽ tới!
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
________________________________________
…..
Ma Long Đảo! Thái Âm Điện!
Nét mặt Long Cốt chất đầy vẻ phẫn nộ, phía dưới là ba tên đại đường chủ đang đứng.
- Được, được lắm, tên hỗn đản Hoàng Hữu Tiên, cả Vương Khả kia nữa, các ngươi giỏi lắm! Còn chạy trốn? Có bản lĩnh thì đừng chạy, quay về đơn đấu với ta!
Long Cốt buồn bực gầm nói.
So thực lực, lúc ấy Hoàng Hữu Tiên bị trọng thương, kém mình rất xa, thế mà, lại vẫn có thể đào thoát được từ trong tay mình, mình đuổi theo năm ngày năm đêm, không ngờ vẫn bị vuốt mất. Hắn sao mà không tức cho được.
- Đã tìm được Vương Khả, Trương Ly Nhi chưa?
Long Cốt trừng mắt nhìn ba đại đường chủ.
- Vẫn chưa, hiện đại đệ tử hai đạo chính ma đều đang tim! Bọn họ cứ như thể bốc hơi khỏi thế gian vậy!
Tử Bất Phàm nhíu mày nói.
- Đánh rắm, làm sao có thể bốc hơi được? Tiếp tục tìm!
Long Cốt quát nói.
- Vâng!
Ba người đồng thanh ứng tiếng.
- Giáo chủ, vừa rồi ngài nói, Kim Ô mà Vương Khả điều khiển khi trước là . . . ?
Chu Hồng Y hiếu kỳ hỏi.
- Chúng ta đến chậm một bước, bằng không ta liền thấy được! Tam Túc Kim Ô? Là hắn, Long Ô!
Ánh mắt Long Cốt biến ảo bất định.
- Long Ô?
Ba người ngơ ngác nhìn Long Cốt.
Mí mắt Long Cốt không ngừng nhảy động, hít sâu một hơi rồi nói:
- Long Ô? Thái Âm Ma Giáo này của chúng ta, đương sơ chính là do hắn sáng lập! Không ngờ, hắn cũng có hôm nay?
- Thái Âm Ma Giáo chúng ta là do Long Ô sáng lập?
Ba đại đường chủ cả kinh thốt lên.
- Không sai, đáng tiếc, mạng hắn không tốt, ha ha ha ha, năm đó xem thường ta, giờ thì thế nào? Ta vẫn sống tốt, còn hắn, lại chết thảm như vậy! Đáng đời! Phi! Ai bảo ngươi năm đó xem thường ta! Mẹ nó! Ngươi cũng có hôm nay!
Long Cốt hung ác nói.
- Giáo chủ, ngài nói, trước lúc đồng quy vu tận với Hoàng Hữu Tiên, Long Ô đã đưa Nam Minh Ly Hỏa cho Vương Khả?
Ô Hữu Đạo đè ép kích động trong lòng, nhẹ giọng hỏi nói.
- Theo như những gì các ngươi thăm dò được, chắc là không sai, ha ha, Ô Hữu Đạo, nguyên thần pháp tướng của ngươi là trộm được từ Kim Ô Tông? Nguyên thần pháp tướng này chính là nguyên thần của Long Ô năm đó! Nguyên thần người khác thì vĩnh viễn là của người khác, mặc dù ngươi có thể thao túng, nhưng không khả năng sử ra thuận tiện như cánh tay chính mình, không cách nào khai phát ra toàn bộ lực lượng, chỉ là, nếu ngươi được đến Nam Minh Ly Hỏa, ngươi liền có thể thao túng tự nhiên, từ đó, pháp tướng Như Lai Phật Tổ kia liền triệt để biến thành của ngươi!
Long Cốt cười nói.
- Thuộc hạ không dám!
Ô Hữu Đạo lập tức cúi đầu.
- Ha ha ha, ta không để ý đâu, tên Long Ô kia năm xưa khinh thường ta, ta thấy hắn chết, trong lòng vui sướng còn không kịp nữa là!
Long Cốt cười nói.
Ô Hữu Đạo cúi đầu không dám thốt lên nửa lời, chỉ là, ánh mắt lại không ngừng biến ảo.