Thiên Lang Tông, quảng trường Ngộ Kiếm Điện!
Bị Vương Khả nói thành kẻ bạo lực gia đình, để Mộ Dung Lục Quang cực kỳ tức giận.
Ngày xưa truy cầu U Nguyệt công chúa, tuy bị mẹ nàng ngăn cản, nhưng U Nguyệt công chúa sùng bái mình biết bao, ái mộ cỡ nào, hiện tại lại mời sư tôn tới làm chứng, tiêu trừ khúc mắc trong lòng, lúc đầu nghĩ sẽ rất dễ dàng, ai ngờ… đều do Vương Khả này! Hỗn đản!
- Vương Khả, ngươi thu thập đủ loại độc chướng, tu luyện tà công, lấy Tà Ma Chi Pháp mê hoặc tâm thần người, mê hoặc U Nguyệt công chúa, ngươi phải bị tội gì?
Mộ Dung Lục Quang nhìn Vương Khả quát.
- Ta không có bị tà công mê hoặc tâm thần!
U Nguyệt công chúa tức giận nói.
- Công chúa, người tâm thần bị bóp méo, đương nhiên tự mình cũng không biết, những người hóa ma kia, quá trình bọn họ ma hóa là quá trình tâm tính vặn vẹo, chính bọn hắn cũng không tự biết!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Ta không có!
U Nguyệt công chúa buồn bực nói.
Vương Khả ngăn U Nguyệt công chúa lại, ra hiệu nàng không nên dây dưa với Mộ Dung Lục Quang, Mộ Dung Lục Quang rõ ràng là bị ghen tuông làm choáng váng đầu óc.
- Đông Lang Điện Chủ, đệ tử của ngài Mộ Dung Lục Quang nhập ma, tính tình đại biến, thấy người liền cắn, hoàn toàn ném đi khí độ của Thiên Lang Tông đại sư huynh, mời Đông Lang Điện Chủ làm chủ, diệt trừ tà ma này đi!
Vương Khả nhìn Nhiếp Diệt Tuyệt thi lễ.
Nhiếp Diệt Tuyệt híp mắt nhìn Vương Khả, nhưng không nói chuyện.
- Vương Khả, ngươi dám vu khống ta?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Là ngươi vu khống ta trước!
Vương Khả giang tay ra.
- Vu khống? Ta nói câu câu là thật!
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Ta cũng nói câu câu là thật!
Vương Khả tự nhiên đáp trả.
- Ngươi chỉ là ngậm máu phun người, ngươi căn bản không có chứng cứ!
Mộ Dung Lục Quang quát.
- Ngươi không phải cũng vậy sao?
Vương Khả bình tĩnh nói.
- Tất cả mọi người đều vu khống nhau, nên đừng nói nghiêm trang như vậy được không, ngươi có chứng cớ gì, ngươi lấy ra xem, Đông Lang Điện Chủ ánh mắt như điện, nàng còn không nói ta tu luyện tà công, ánh mắt của ngươi còn lợi hại hơn Đông Lang Điện Chủ? Lại nói, nếu ta tu tà công, sư tôn ta nhìn không ra, lại để ngươi nhìn ra? Ngươi thật trâu bò, ánh mắt còn hơn cả Đông Lang Điện Chủ, vượt qua Thiên Lang Tông Chủ, ta thấy không bằng ngươi thương lượng với Đông Lang Điện Chủ, để cho nàng làm đệ tử của ngươi, ngươi thì làm Đông Lang Điện Chủ?
Vương Khả lạnh lùng nói.
- Ngươi...
Mộ Dung Lục Quang sầm mặt lại.
- Đông Lang Điện Chủ, nơi này là Ngộ Kiếm Phong! Xin ước thúc đệ tử của ngài! Để tránh tổn thương hòa khí trong Thiên Lang Tông!
Vương Khả nhìn Nhiếp Diệt Tuyệt nói.
Sắc mặt của Mộ Dung Lục Quang cực kỳ khó coi, bản thân trước kia không phải như vậy, nhưng chẳng biết tại sao, nhìn thấy Vương Khả thì luôn nhịn không được tức giận, có lẽ bởi vì Vương Khả đoạt nữ nhân của mình, hủy đám cưới của mình, oán hận này để Mộ Dung Lục Quang không kiềm nén được.
Nhiếp Diệt Tuyệt ngoài ý muốn liếc nhìn Vương Khả, nhưng không có theo Vương Khả, mà bình tĩnh nói:
- Ta cảm thấy Mộ Dung Lục Quang nói có đạo lý nhất định!
- Cái gì?
Vương Khả trừng mắt nhìn Nhiếp Diệt Tuyệt.
Loại lời này ngươi cũng nói được? Ngươi cũng quá bao che khuyết điểm rồi?
- Sư tôn cũng nói, Vương Khả, ngươi không biện giải được?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Ngươi nói chỗ ta có rất nhiều độc chướng, nếu không ngươi lục soát đi, ngươi lục ra được, ta liền thừa nhận!
Vương Khả giang tay ra.
Lục soát? Đương nhiên là không lục ra được, toàn bộ bị luyện thành trọc chân khí, nào có chứng cứ gì, Vương Khả để hắn lục soát, mục đích chính là kéo dài thời gian.
Rất rõ ràng, ngươi có sư tôn bao che khuyết điểm ở đây, lại đấu khẩu với ngươi, đó chính là ngu ngốc! Lại kéo một lát, Trương Chính Đạo mời sư tôn của ta tới, đến lúc đó ta cũng có phụ huynh che chỡ, không cần sợ các ngươi.
Trong mắt Mộ Dung Lục Quang sáng lên, dậm chân muốn đi vào Ngộ Kiếm Điện.
- Không cần lục soát, ta dùng thần thức điều tra qua, nơi này không có độc vật!
Nhiếp Diệt Tuyệt bình tĩnh nói.
- Cái gì?
Mộ Dung Lục Quang biến sắc.
- Sư tôn, hắn khẳng định giấu vào túi trữ vật! Hoặc vòng tay trữ vật!
Mộ Dung Lục Quang mở miệng nói.
Vòng tay trữ vật, túi đựng đồ không gian có hạn, theo đạo lý không có khả năng chứa nhiều xe độc vật như vậy, nhưng giờ phút này Mộ Dung Lục Quang nhất định phải chụp mũ Vương Khả, cho nên không tiếc bất cứ giá nào, muốn kiểm tra túi trữ vật, vòng tay trữ vật của Vương Khả, dù chỉ lưu lại chút xíu độc vật, mình cũng có thể mượn đề tài để nói chuyện.
Chỉ có định vững tội danh cho Vương Khả, mới có thể đánh gục đối phương, đồng thời mới có thể để cho U Nguyệt công chúa hồi tâm chuyển ý.
Vương Khả biến sắc nói:
- Đông Lang Điện Chủ, các ngươi có phải hơi quá đáng hay không? Ta là đệ tử của tông chủ, nếu không chờ tông chủ đến, lại mời tông chủ định đoạt, như thế nào?
- Không cần, vòng tay trữ vật cũng nói không được vấn đề, tà công, phần lớn gia trì ở trên ma khí, không cần kiểm tra những vật khác, thử xem chân khí của công pháp là được!
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
- Đông Lang Điện Chủ, chờ sư tôn của ta đến lại xử lý được không?
Vương Khả thỉnh cầu.
- Không cần! Tông chủ đến, ta cũng có thái độ như vậy, trong mắt Nhiếp Diệt Tuyệt ta, không dung được bất kỳ tà ma nào! Nếu như ngươi là tà ma ẩn núp, thì cho dù ngươi là đệ tử của tông chủ, ta cũng sẽ tự tay giết ngươi, nếu ngươi không phải, ta sẽ để Mộ Dung Lục Quang bồi tội!
Nhiếp Diệt Tuyệt cực kỳ kiên quyết nói.
- Chờ chút!
Vương Khả kêu lên.
- Ha ha ha, chờ? Sư tôn hạ lệnh, ai dám ngăn trở? Vương Khả, nếu ngươi không có vấn đề, ngươi cho ta kiểm tra một chút không được sao?
Mộ Dung Lục Quang lại đắc ý đi tới.
- Lục Quang, trước khi xác định Vương Khả là tà ma, không được hạ nặng tay!