Bất Diệt Thần Vương

Chương 705: Chúng ta có hiệp ước (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Sư tôn, thế nào rồi? Ngươi nói, xem ở mặt mũi Trần Thiên Nguyên, cuối cùng thử khuyên một chút, bên Trương Ly Nhi khuyên thế nào? Có cần khuyên nhủ Vương Khả không?

Tử Trọng Sơn tò mò hỏi.

Mặt Hoàng Hữu Tiên đen lại, khuyên? Khuyên cái rắm à! Trương Ly Nhi căn bản không quan tâm các mặt khác của Vương Khả, còn bỏ tiền ra theo đuổi Vương Khả, có thể khuyên được sao?

- Không cần, chuẩn bị động thủ đi, chờ Vương Khả, Trương Ly Nhi tách ra, lập tức động thủ! Mặt mũi Trần Thiên Nguyên? Hừ, không cần cũng được!

Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.

- Không cần thử sao?

Tử Trọng Sơn kinh ngạc nói.

- Không thử! Căn bản vô dụng! Trương Ly Nhi đã bị Vương Khả mê hoặc! Còn may không làm ra chuyện gì, một khi có chuyện lấy chồng, ta và ngươi cũng khó thoát khỏi tội lỗi!

Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.

- Hả? Được rồi!

Tử Trọng Sơn mờ mịt gật đầu một cái.

- Ồ? Không đúng, kia là ai? Long Cốt sao?

Đột nhiên con ngươi Hoàng Hữu Tiên co rụt lại.

...

Trên lầu các Phật Đầu Tự!

Bỗng nhiên Long Cốt chăm chú nhìn về phía Bất Giới Hòa Thượng, Bất Giới Hòa Thượng tự vả cho mình hai bạt tai, bản thân lắm miệng làm gì? Nhóm lửa thiêu thân sao?

- Chủ trì Độ Huyết Tự?

Long Cốt cười lạnh nói.

- Đã sớm không phải rồi, hiện tại, toàn bộ tu vi bị phế hết, chắc hẳn giáo chủ cũng nhìn ra, làm thủ hạ Vương Khả kiếm miếng cơm! Đây là ông chủ của ta! A di đà phật!

Bất Giới Hòa Thượng lập tức đứng ở sau lưng Vương Khả.

Mặt Vương Khả tối sầm lại, ngươi và Long Cốt có thù? Ngươi kéo ta làm bia đỡ đạn làm gì?

- Hả? Ngươi làm thủ hạ của Vương Khả kiếm miếng cơm ăn?

Hiển nhiên Long Cốt sững sờ.

Mẹ nó, không phải ngươi là chủ trì Độ Huyết Tự sao? Đi theo Vương Khả làm gì?

- Giáo chủ, ngươi đừng nghe hắn nói bậy, ta và hắn không quen! Các ngươi có thù oán gì, không cần lo lắng về ta!

Vương Khả lập tức mặc kệ.

- Không, đây là hiệp ước lao động ta ký kết với Vương Khả, Long Cốt giáo chủ có thể nhìn một chút, đúng là bây giờ ta theo Vương Khả kiếm cơm ăn!

Bất Giới Hòa Thượng lập tức đưa ra một phần hiệp ước.

Long Cốt mờ mịt tiếp nhận hiệp ước. Tiếp theo cổ quái nhìn về phía Vương Khả.

Vương Khả xem xét, tên Bất Giới Hòa Thượng này ỷ lại vào ta? Mẹ nó, ngươi và Long Cốt có thù, chẳng lẽ còn muốn ta ngăn cản? Cái hiệp ước này, không phải dùng để bẫy ngươi sao? Tại sao lại thành bùa phù hộ ngươi rồi?

- Thật sự là đi theo Vương Khả kiếm cơm? Vương Khả, trước kia lão già này đắc tội ta, bây giờ ngươi muốn giúp hắn nhận tội năm đó sao?

Vẻ mặt Long Cốt hơi trầm xuống nhìn về phía Vương Khả.

- Giáo chủ, ngài xem cho kỹ, ta và hắn ký hiệp ước một năm, thời gian một năm cũng vừa hết!

Vương Khả lập tức phủi sạch quan hệ.

- Không, Long Cốt giáo chủ, trên hiệp ước viết rõ ràng, thời gian một năm đến, nếu bên A không có văn bản yêu cầu giải ước, hiệp ước sẽ tiếp tục kéo dài thêm một năm! Ta không có yêu cầu giải ước, cho nên, cái hiệp ước này có thể kéo dài thêm một năm!

Bất Giới Hòa Thượng nói.

Vương Khả:

“. . .

Mẹ nó, tên Bất Giới Hòa Thượng này nghiên cứu hiệp ước kỹ càng thế sao? Ta chuẩn bị bẫy ngươi, tại sao lại trở thành ngươi hại ta vậy?

- Thật sự là như vậy?

Long Cốt lộ ra vẻ cổ quái.

- Cho nên, Long Cốt giáo chủ, ngài có cái gì bất mãn, có thể tìm ông chủ của ta, ta chỉ đi ngang qua, đi ngang qua mà thôi! Quấy rầy rồi, quấy rầy rồi!

Bất Giới Hòa Thượng cung kính thi lễ.

Vừa nói, Bất Giới Hòa Thượng vừa cầm lại hiệp ước, quay đầu muốn đi.

Trương Chính Đạo ở một bên quan sát, còn có thể mặc kệ Vương Khả như vậy sao?

- Ôi, Bất Giới Hòa Thượng đi đứng không tiện, bước đi sắp ngã, để ta tới dìu ngươi, chờ ta một chút!

Trương Chính Đạo lập tức kêu lên.

Trương Chính Đạo quay đầu nhìn về phía Long Cốt:

- Giáo chủ, tại hạ cũng là nhân viên của Vương Khả, hắn là ông chủ! Ngài có chuyện gì, có thể tìm ông chủ của ta, ta chỉ là đi ngang qua, quấy rầy ngài, ta dìu Bất Giới Hòa Thượng đi đây, lão nhân này, bước đi lung lay, sợ té ngã ở đây gây chướng mắt!

Vừa nói, Trương Chính Đạo vừa muốn đi theo Bất Giới Hòa Thượng rời đi.

- Ai nói cho các ngươi đi?

Long Cốt trừng mắt.

Một cỗ sát khí bao phủ Bất Giới Hòa Thượng và Trương Chính Đạo, sắc mặt hai người lập tức cứng đờ, không dám động, Xà Vương ở một bên lại run lẩy bẩy, may mà ta không có lắm miệng!

- Giáo chủ, chúng ta vô tội! Ngài có chuyện gì cứ tìm ông chủ chúng ta?

Trương Chính Đạo và Bất Giới Hòa Thượng lập tức cười khổ nói.

Gương mặt Vương Khả co rút lại nhìn hai người này, mẹ nó, tại sao hai người các ngươi không đi hát nhị nhân chuyển*! Phối hợp ăn ý như vậy?

- Vương Khả? Ha ha, bọn họ nói, ngươi giúp bọn hắn chống đỡ tất cả?

Long Cốt cười lạnh nói.

- Giáo chủ, ta và bọn hắn không quen!

Vương Khả lập tức lắc đầu.

- Ha ha ha, đừng lo lắng, lần này ta đến đây không phải để làm khó ngươi, miễn là ngươi giúp ta hoàn thành một việc! Bọn họ mạo phạm ta, ta chuyện cũ bỏ qua, hơn nữa ta còn thưởng lớn cho ngươi!

Long Cốt nhìn Vương Khả cười nói.

- Tìm ta làm việc? Giáo chủ, ngài là giáo chủ Ma Giáo, còn cần ta hỗ trợ chuyện gì?

Vương Khả mờ mịt nói.

- Lần trước, ngươi giúp ta khuyên Tử Bất Phàm vào hậu cung của ta, hiện tại, ta lại coi trọng một cô gái! Hi vọng ngươi có thể giúp một chút!

Mắt Long Cốt lộ một màn ép buộc.

Vương Khả sững sờ:

- Giáo chủ, ngươi tìm lộn người rồi? Ta không phải ông mối!

Có phải đầu tên giáo chủ này có vấn đề hay không? Ngươi yêu thích con gái nhà ai kệ ngươi, ngươi tìm ta làm gì?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)