Bất Diệt Thần Vương

Chương 704: Chúng ta có hiệp ước (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong một gian đại điện, bên ngoài Phật Đầu Tự, Chu Kinh.

Hoàng Hữu Tiên cầm phất trần, nhìn Trương Ly Nhi ở trước mặt.

Hôm qua Hoàng Hữu Tiên đã đến, dưới sự chỉ điểm của Điền Chân, Tử Trọng Sơn một mực theo dõi Vương Khả, Vương Khả đến đâu Trương Ly Nhi cũng đến đó, căn bản không có cách ra tay. Hơn nữa trong lòng có lo lắng, nên chỉ có thể bại lộ bản thân mời Trương Ly Nhi đi.

- Hoàng Hữu Tiên? Ngươi tìm ta làm gì? Ta còn đang bận đây này!

Trương Ly Nhi buồn bực nói.

Ta đang nói chuyện nhập cổ phần với Vương Khả, tại sao đột nhiên ngươi lại xuất hiện?

- Trương tiểu thư! Tại hạ có một chuyện không tin! Đến cùng ngươi và Vương Khả đã tiến triển đến mức nào rồi?

Hoàng Hữu Tiên lo lắng nói.

- Cái gì mà tiến triển đến mức nào rồi? Hả, chẳng lẽ ngươi cũng nhìn ra?

Trương Ly Nhi biến sắc.

Ngươi cũng nhìn ra viễn cảnh của công ty Thần Vương? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn kiếm một chén canh?

- Híc, rất khó nhìn ra sao! Trương Tiểu Thư cành vàng lá ngọc, Vương Khả hắn có tài đức gì? Hôm qua ta đến, đã nhìn ra Vương Khả đối với ngươi như gần như xa, ta thăm dò được, tâm cơ tên Vương Khả này cực sâu, ngươi đừng để hắn lừa!

Hoàng Hữu Tiên khuyên nhủ.

Ngươi tuyệt đối đừng yêu thích Vương Khả, bằng không thì ta trở về sẽ không dễ ăn nói với đại công tử!

- Đương nhiên là ta nhìn ra, Vương Khả đâu có chỉ tâm cơ cực sâu, hắn còn rất thấu hiểu lòng người, cũng chỉ có ta mới nhìn ra mục đích thực sự của hắn, người khác đều bị mơ mơ màng màng!

Trương Ly Nhi tức giận nói.

Công ty Thần Vương kiếm tiền xuất thần nhập hóa, tất cả mọi người đều bị hắn lừa gạt, cái này còn chưa tính là tâm cơ cực sâu sao?

- Hả? Ngươi biết Vương Khả tâm cơ sâu?

Hoàng Hữu Tiên sững sờ.

Ta đang giội nước bẩn cho Vương Khả, ngươi lại công nhận? Còn thấu hiểu rất rõ? Chẳng lẽ trước kia ta nghĩ sai rồi?

- Đương nhiên? Chuyện ngươi muốn nói chỉ có những thứ này thôi sao? Ngươi gọi ta làm gì, ta còn muốn nói chuyện với Vương Khả!

Trương Ly Nhi buồn bực nói.

- Không phải, ngươi không thấy thái độ của Vương Khả đối với ngươi sao? Hắn như vậy là lạt mềm buộc chặt, Trương đại tiểu thư ngươi có thân phận gì? Hắn muốn trèo cao bám vào ngươi! Ngươi đừng để hắn tính kế!

Hoàng Hữu Tiên khuyên nhủ.

- Ngươi cho rằng, hắn coi trọng thân phận của ta, coi trọng gia thế của ta, coi trọng tiền của ta?

Trương Ly Nhi ngạc nhiên nói.

- Đúng vậy! Vương Khả hắn là bèo trôi không rễ, làm sao có thể so với ngươi?

Hoàng Hữu Tiên lập tức nói.

- Không có khả năng, haiz, ngươi nghĩ sai rồi, nếu hắn coi trọng gia thế của ta, coi trọng tiền của ta thì đã tốt! Ta bỏ tiền ra đưa cho hắn, cho hắn một trăm vạn cân linh thạch, chỉ để hắn mang ta đi chơi chung! Nhưng hắn lại không để ý đến ta!

Trương Ly Nhi tỏ vẻ tức giận nói.

Hoàng Hữu Tiên sững sờ. Ta nghe thấy cái gì vậy? Trương Ly Nhi nói, bản thân bỏ tiền ra, để Vương Khả dẫn nàng cùng đi chơi? Vương Khả còn không đồng ý?

Đại công tử, dường như vị hôn thê của ngươi, có vẻ rất buông thả! Cái này bảo ta khuyên như thế nào? Tự nàng bỏ tiền đấy!

- Ngươi không sao chứ? Không có việc gì ta đi đây, ta đã sắp thuyết phục được Vương Khả rồi, kiên trì một chút nữa, là hắn sẽ đồng ý với ta, nguyện ý thỏa hiệp với ta!

Trương Ly Nhi nói.

Hoàng Hữu Tiên:

“. . .

Đây không phải là Vương Khả đang theo đuổi Trương Ly Nhi, mà là Trương Ly Nhi đang đánh chiếm thành lũy của Vương Khả.

Cái này bảo ta khuyên như thế nào?

- Trương tiểu thư, Vương Khả vừa nhìn đã biết không có ý tốt, hắn đang lạt mềm buộc chặt đối với ngươi đó!

Hoàng Hữu Tiên lo lắng nói.

- Lạt mềm buộc chặt đối với ta càng tốt, có điều ta sợ hắn quyết tâm cự tuyệt ta, sợ hắn không phải là lạt mềm buộc chặt! Haiz! Những ngày gần đây, ta đã suy nghĩ nát óc, chỉ sợ một trăm vạn cân linh thạch không cách nào đánh động hắn, ta chuẩn bị lại xoay sở một khoản tiền, xem có thể khiến Vương Khả động tâm hay không!

Trương Ly Nhi thở dài nói.

Hoàng Hữu Tiên:

“. . .

Hoàng Hữu Tiên không tự chủ, liếc nhìn Vương Khả nơi xa. Mẹ nó, hiện tại tu tiên giới đều thịnh hành tiểu bạch kiểm rồi sao? Tiểu bạch kiểm có ma lực lớn như vậy?

- Trương tiểu thư, ngươi biết cách làm người của Vương Khả không? Hắn không phải là thứ tốt!

Hoàng Hữu Tiên lo lắng nói.

- Không quan trọng, ta không quan tâm những cái này!

Trương Ly Nhi nói.

Hoàng Hữu Tiên:

“. . .

Tiểu bạch kiểm có thể muốn làm gì thì làm sao? Ta khổ sơ khuyên can, căn bản vô dụng? Ta có cần gửi một cái mũ xanh về ám chỉ cho cho đại công tử hay không?

- Đại tiểu thư, ngươi đi theo Vương Khả sẽ không có tiền đồ! Cuối cùng Thập Vạn Đại Sơn chỉ là một địa phương nhỏ, ngay cả thu thập công đức, cũng chỉ có thể là loại tiểu công đức như tru ma công đức, làm sao so sánh được bên ngoài, bên ngoài mới là đại thế giới, về sau tu vi ngươi gia tăng, nhu cầu đối với công đức càng lớn! Vương Khả hắn cho ngươi được sao? Hắn ngay cả công đức mình sử dụng tu hành cũng đều không đủ, hắn không có tương lai!

Hoàng Hữu Tiên khuyên nhủ.

Đúng lúc này, đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực của Giới Sắc Hòa Thượng bắt đầu, trong lúc nhất thời, rất nhiều tiên thiên công đức từ bốn phương tám hướng tụ đến.

Những cái tiên thiên công đức này hội tụ trên đỉnh đầu, chỉ vẻn vẹn một phút, đã phóng tới chỗ Vương Khả ở xa.

- Cái này, cái này, cái này . . .!

Hoàng Hữu Tiên nhất thời nghẹn lời.

Mẹ nó, ngay cả tiên thiên công đức cũng đang đối đầu với ta sao? Ta vừa mới quở trách Vương Khả không lấy được quá nhiều công đức, đây là ý gì? Vì sao đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực, hội tụ công đức cho Vương Khả? Dựa vào cái gì? Hắn không làm cái gì cả, lại có hơn phân nửa công đức bay về phía hắn?

- Hả? Không phải cha ta nói, Thập Vạn Đại Sơn không cách nào tụ tập tiên thiên công đức sao? Cái này chẳng phải . . .!

Trương Ly Nhi hiếu kỳ nói.

- Trương tiểu thư, tên Vương Khả kia. . .!

Trong lúc nhất thời Hoàng Hữu Tiên không tìm thấy từ để nói xấu Vương Khả.

Năng lực, tương lai, nhân phẩm, Trương Ly Nhi đều không để ý, nàng còn bỏ tiền ra theo đuổi Vương Khả, ngươi muốn ta làm sao để Trương Ly Nhi hồi tâm chuyển ý đây? Ta im lặng! Tiểu bạch kiểm, thật sự có thể muốn làm gì thì làm!

- Tốt rồi, không nhiều lời với ngươi nữa, ta đi đây! Ta còn rất nhiều việc muốn nói với Vương Khả!

Trương Ly Nhi vội vàng rời đi.

Hoàng Hữu Tiên:

“. . .

Hoàng Hữu Tiên chỉ có thể lặng yên đưa Trương Ly Nhi rời đi, nửa ngày không nói gì.

Qua một hồi lâu, Tử Trọng Sơn từ phòng bên cạnh đi tới.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)