Toàn thân Vương Khả phát ra ánh sáng màu vàng cực mạnh. Ánh sáng này dần dần biến mất, da màu vàng cũng trở lại trạng thái ban đầu.
- Ta còn chưa chết! Sẽ không nợ tiền của ngươi!
Trong giọng nói của Vương Khả đầy kích động.
Lúc này, không biết toàn thân được cải tạo thế nào, nhưng chân khí bên trong đan điền ít đi rất nhiều, chân khí màu tím lúc trước đã biến thành chân khí màu vàng, nhưng số lượng giống như chỉ còn lại một phần trăm.
- Đại Nhật Bất Diệt Thần Công, cửa ải thứ nhất, trọc khí sinh ra! Trọc chân khí?
Vương Khả kinh ngạc kiểm tra chân khí màu vàng trong cơ thể.
- Vương Khả, ngươi không chết à? Sao có thể như vậy được? Ngươi luyện thành tà công rồi? Bây giờ tu vi của ngươi thế nào?
Trương Chính Đạo lập tức nói với vẻ mong đợi.
Một hồ nước độc, chướng dịch và chất bẩn dịch đều hết, tà công của Vương Khả đã thành, chắc hẳn tu vi cũng tiến nhanh nhỉ?
- Ta phế bỏ công pháp trước đó để tu lại, bây giờ quay lại tầng thứ nhất của cảnh giới Tiên Thiên!
Vương Khả giải thích.
- Tầng thứ nhất của cảnh giới Tiên Thiên à? Ngươi có biết ngươi đã lãng phí bao nhiêu linh thạch không? Hơn một trăm vạn cân linh thạch đấy. Tu vi của ngươi chẳng những không tiến nhanh, trái lại còn giảm đi? Không phải như vậy chứ!
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Sự thật chính là như vậy!
Vương Khả lắc đầu.
Vương Khả bước từ trong hồ đi ra, thay quần áo khác.
- Không đúng, không đúng. Tốn hơn một trăm vạn cân linh thạch mua nguyên liệu tu luyện, chắc chắn công pháp của ngươi không bình thường, nhất định phải có chỗ hơn người, đúng không? Ngươi cho ta xem công pháp tà môn của ngươi rốt cuộc là dạng chân khí gì đi?
Trương Chính Đạo mong đợi nói.
- Ta đã nói là ta tu luyện Ly Hỏa Thần Công của Thiên Lang Tông!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Ngươi nói thối lắm. Ta còn không biết Ly Hỏa Thần Công sao? Ta có thể giúp ngươi không ngừng xử lý nước độc, ngươi cho ta nhìn xem chút cũng không được sao? Ngươi cho ta xem chân khí đó có gì kỳ lạ đi!
Trương Chính Đạo kinh ngạc.
Trương Chính Đạo cũng là người có kiến thức rộng rãi, từng nhìn thấy bao nhiêu thần công, nhưng cho tới bây giờ chưa thấy loại thần công nào kỳ lạ như của Vương Khả.
Trương Chính Đạo không rõ, thật ra Vương Khả cũng không hiểu 'trọc chân khí' của mình có gì đặc biệt.
- Ngươi không cần biết. Bây giờ không còn sớm, chúng ta ra ngoài trước đã!
Vương Khả lắc đầu.
Chờ sau này mình nghiên cứu trọc chân khí của mình sau!
- Không được! Vương Khả, lẽ nào sau này ngươi không nhau đánh với người khác à? Một khi đánh nhau, chắc chắn vẫn có thể lộ ra chân khí. So với để người khác nhìn thấy trước, còn không bằng để cho ta nhìn thử. Ta chỉ nhìn qua thôi. Ta rất tò mò. Ngươi dùng nhiều nước độc như vậy, lẽ nào đang luyện độc công siêu cấp?
Trương Chính Đạo không chịu buông tha.
Vương Khả nhíu mày.
- Nếu ngươi luyện độc công, sau này không cẩn thận độc chết ta thì sao? Ta nhất định phải xem. Cùng lắm thì hôm nay ta không tính tiền công!
Trương Chính Đạo kiên trì nói.
- Ngươi không lấy tiền? Vậy được, ta cho ngươi xem một lần!
Vương Khả khẽ gật đầu.
Trương Chính Đạo:
-......!
Đồ vắt cổ chày ra nước, vua keo kiệt, ngươi cố ý chờ ta ở đây à?
Nhưng nếu Vương Khả đã nhận lời, Trương Chính Đạo cũng không nói gì nữa, chỉ nhìn hắn.
Vương Khả nhận lời, cũng là muốn để cho Trương Chính Đạo giúp mình thử xem uy lực của trọc chân khí thế nào! Dù sao hắn cũng là Kim Đan Cảnh, mình cũng có thể tham khảo được khả năng hắn chống đỡ chân khí chọc thế nào.
Vương Khả giơ tay phải ra, trọc chân khí tràn vào lòng bàn tay, lập tức hình thành một quả cầu chân khí màu vàng lớn bằng quả trứng gà. Quả cầu chân khí nhanh chóng xoay tròn.
- Đây là chân khí của ngươi à? Ngươi giữ trong lòng bàn tay làm gì?
Trương Chính Đạo tò mò nói.
- Cái này gọi là xoáy đinh ốc. Ngươi thì biết cái gì! Ta là lo lắng uy lực quá lớn nên mới không phát ra toàn lực!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Uy lực? Ngươi chỉ là cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ nhất, có uy lực cái rắm à? Ta xem là nó thuộc tính ngũ hành gì! Ly Hỏa Thần Công có thuộc tính hỏa! Hàn Băng Thần Công có thuộc tính thủy. Ta xem thử ngươi...!
Trương Chính Đạo thò tay cầm lấy.
- Bộp!
Quả cầu chân khí này nổ tung giống như bọt khí, lập tức hóa thành sương mù màu vàng và tản ra.
Không có bất kỳ hơi nóng, hơi lạnh, hơi gió nào, thuộc tính gì cũng không có.
Sương mù màu vàng tản ra, Vương Khả chỉ ngửi thấy mùi trứng thối, có hơi thối!
Vương Khả không biết, bởi vì mình tạo ra chân khí này nên bản thân miễn dịch với mùi thối này. Nhưng Trương Chính Đạo lại chịu không nổi.
Mùi thối này xộc vào khoang mũi của Trương Chính Đạo lập tức xông thẳng lên đầu. Cho dù Trương Chính Đạo sử dụng cương khí hộ thể cũng không có tác dụng. Mùi thối khủng khiếp giống như chui vào sâu bên trong linh hồn của Trương Chính Đạo làm linh hồn hắn cũng thối inh lên. Mùi thối này còn gấp trăm lần, gấp nghìn lần, thậm chí còn mạnh hơn nữa so với sự cảm nhận của Vương Khả.
- Ngươi tốn hơn một trăm vạn cân linh thạch để tu luyện chân khí thuộc tính 'rắm' sao? Ta…! Ọe…!
Trương Chính Đạo chỉ nói một câu đã lập tức nôn ra.
- Có thối như vậy sao?
Vương Khả ngửi ngửi rồi nói với vẻ kỳ quái.
Vương Khả miễn dịch với trọc chân khí, cho nên cảm thấy không nặng mùi. Nhưng Trương Chính Đạo bên cạnh lại đang co giật, trong miệng còn sùi bọt mép.
- Trong rắm có độc!
Trương Chính Đạo sùi bọt mép và đảo mắt, ngất đi.