Hoàng Hữu Tiên hít sâu một cái nói.
- Sư tôn, ngài là cường giả Nguyên Thần cảnh, chút chuyện nhỏ này, để ngài trở về, có chút nhỏ hoá thành to!
Điền Chân lập tức cười nói.
- Ta giết Vương Khả tự nhiên dễ dàng! Nhưng nhất định không được để người khác hoài nghi đến ta, các ngươi hiểu không?
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- À, vâng!
Hai người trả lời.
- Đại công tử thông báo, không thể để cho Vương Khả tiếp xúc với Trương Ly Nhi, bằng không coi như ta thất trách! Không phải vài ngày trước Trương Ly Nhi đã trở về rồi sao? Nàng đi đâu rồi?
Hoàng Hữu Tiên hiếu kỳ nói.
- À!
Sắc mặt Tử Trọng Sơn cứng đờ.
- Làm sao? Ngươi không biết ư?
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Ta nghe thủ hạ nói, Trương Ly Nhi đi tìm Vương Khả!
Tử Trọng Sơn tỏ vẻ cổ quái nói.
Hoàng Hữu Tiên:
“. . .
- Không phải ngươi nói, Trương Ly Nhi căn bản không thích Vương Khả sao? Không phải ngươi nói, mọi thứ đều là hiểu lầm sao? Coi như đại công tử biết rõ hiểu lầm, cũng muốn Vương Khả chết! Có thể thấy đại công tử để ý Trương Ly Nhi nhiều như nào, tại sao bây giờ Trương Ly Nhi đi tìm Vương Khả?
Hoàng Hữu Tiên trợn mắt nói.
- Đệ tử cũng không biết, Trương Ly Nhi và Vương Khả đều nói, là Mạc Tam Sơn bịa đặt quan hệ giữa hai người bọn hắn! Lúc mời đầu ta cũng tin tưởng, thế nhưng vài ngày trước Trương Ly Nhi vừa về đến nơi, đã hỏi thăm tình huống công ty Thần Vương của Vương Khả, càng hỏi thăm càng vui vẻ, sau đó đi xung quanh tìm người hỏi tung tích Vương Khả! Cuối cùng tự mình ra ngoài tìm! Đệ tử . . .!
Tử Trọng Sơn lộ vẻ khó coi nói.
Sắc mặt Hoàng Hữu Tiên trở nên không tốt nói:
- Không thể làm hỏng chuyện đại công tử nhờ vả ta được, nhìn chằm chằm cho ta, lập tức nhìn chằm chằm cho ta!
- Vâng!
Hai người nghe tiếng trả lời.
...
Thần Long đảo, hành cung Chu Hồng Y!
Long Cốt, Ô Hữu Đạo cùng với thuộc hạ đã rời đi.
Lần thứ hai Vương Khả, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm tề tụ một đường. Giờ phút này Đồng An An lộ vẻ ngạc nhiên đứng canh gác bên ngoài điện.
Vui mừng, đương nhiên là vui mừng rồi!
Cứ tưởng Vương Khả rớt đài ở Ma Giáo, nhưng ai mà biết được cái Thần Long đường này vẫn cứng chắc như cũ, ngay cả giáo chủ, ba đại đường chủ đều thừa nhận Thần Long đường chủ, thì ai dám phản đối?
- Lần này tốt rồi, có thể an tâm rồi, đám oắt con kia dám tới quấy rối cao ốc Thần Vương số hai của ta sao, may mà ta chọn đội chính xác, bằng không lần này liền thảm
Đồng An An cảm thấy hết sức may mắn.
Bên trong đại điện.
- Vương Khả, biện pháp này của ngươi thật ghê gớm, vậy mà biến ta trở thành cái bộ dáng xấu xí này?
Tử Bất Phàm trợn mắt với Vương Khả.
- Hì, một chút đồ chơi nhỏ mà thôi, Tử Bất Phàm, ngươi rửa sạch độc, là có thể khôi phục!
Vương Khả lập tức cười nói.
- Hừ!
Tử Bất Phàm hừ lạnh một tiếng, trên mặt lại nở nụ cười.
Đúng là lần này may mắn có Vương Khả, nếu không mình thảm, còn liên lụy Chu Hồng Y nữa.
- Tà môn ngoại đạo!
Chu Hồng Y xụ mặt.
- Ai nha, ngươi có mặt mui hay không vậy, lão Chu! Vừa rồi là ta cứu ngươi đấy, ngươi nói với ta như vậy sao?
Vương Khả trợn mắt nhìn Chu Hồng Y.
Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm đều quăng ánh mắt tức giận tới, lúc này Chu Hồng Y mới không còn gièm pha Vương Khả nữa, Chu Hồng Y cũng chỉ là con vịt chết mạnh miệng, nhưng trong lòng vẫn hết sức cảm kích đối với Vương Khả lần này.
- Đúng rồi, lúc trước các ngươi bắt được đám tà ma phản đồ kia, là cấp bậc gì?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Toàn là tà ma giơ bẩn! Ngươi yên tâm giết đi!
Nhiếp Thanh Thanh cười nói.
Chỉ có Nhiếp Thanh Thanh biết rõ, Vương Khả cũng không có nhập ma, bởi vậy cái tiện nghi này tự nhiên cho Vương Khả.
- Để hắn giết?
Chu Hồng Y nghi ngờ nói.
- Làm sao? Ta đã sớm nói với ngươi, ngay cả ma tính cũng không khắc chế được, ngươi còn trông cậy vào bọn hắn trung thành với ngươi sao, một khi không cho bọn hắn ăn thịt người, bọn hắn sẽ không chịu được, ngươi có thể tin tưởng chúng sao sao? Chuyện lần này là rõ ràng nhất, vì cái gì một phần trong số bọn hắn phản bội kiên quyết như vậy? Bởi vì bị vây ở Thần Long đảo, không có người để ăn, vì vậy trong nháy mắt bọn họ liền phản bội ngươi, về sau, đường khẩu của ngươi cũng giống như đường khẩu của Vương Khả, chỉ cho phép tiếp thu tà ma sạch sẽ! Tất cả tà ma giơ bẩn, đuổi hết!
Nhiếp Thanh Thanh trầm giọng nói.
- Thế nhưng. . .!
Chu Hồng Y có chút không nỡ.
- Nhiếp Thanh Thanh nói không sai, lúc có chỗ tốt, ô ma tịnh ma* đều hết sức trung thành đối với ngươi, một khi có tai nạn, ô ma là người thứ nhất làm phản, qua chuyện lần này ta cũng cảm nhận được. Mgoài một số ít tịnh ma ra, đại bộ phận tịnh ma đều nguyện ý cùng chung hoạn nạn với ta, còn ô ma lại phản bội không có chút tình nào! Về sau đường khẩu của ta cũng chỉ cần tịnh ma!
Tử Bất Phàm trịnh trọng nói.
*ô ma, tịnh ma: tà ma giơ bẩn, tà ma sạch sẽ
- Được rồi!
Chu Hồng Y khẽ thở dài.
- Vậy đám ô ma phản đồ ăn thịt người này, đều cho ta xử trí chứ?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Ta làm chủ, cho!
Nhiếp Thanh Thanh cười nói.
Đối với việc lần này Vương Khả hóa giải nguy cơ, Nhiếp Thanh Thanh cũng cực kỳ cảm kích, tự nhiên cũng hào phóng cho hắn những công đức tru ma này.
- Ngươi cần ô ma làm gì?
Tử Bất Phàm hiếu kỳ nói.
- Đúng đấy, ngươi muốn giết bọn hắn? Vì sao?
Chu Hồng Y cũng trầm giọng nói.
Nhiếp Thanh Thanh sầm mặt lại, không tốt, vừa rồi bản thân quá đắc ý, làm bại lộ thân phận Vương Khả sao?
- Ta ư? Ta dùng để bán lấy tiền!
Vương Khả nói.
Ba người:
“. . .
- Đám ô ma tàn nhẫn này giết người khắp nơi! Ta bán cho đệ tử chính đạo giết! Có thể kiếm lời một số tiền lớn đấy!
Vương Khả lập tức nói.
Tự nhiên lúc này không thể nói bản thân tru ma được.
Nhưng vừa giải thích, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm liền gật đầu một cái, không sai, tham tài như mạng là phong cách của Vương Khả, không sai, nhất định là đem bán lấy tiền!
- Được rồi !
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm gật đầu một cái.
Vương Khả sững sờ, hả? Các ngươi chấp nhận ngay sao? Buôn bán người đấy! Các ngươi một chút cũng không cảm thấy kỳ quái sao?
Trong lúc hoảng hốt, Vương Khả giống như thấy được một cái cơ hội buôn bán!