Còn muốn chiếm hữu bản giáo chủ sao? Mẹ ngươi chứ! Ngươi cho rằng bản giáo chủ bị bệnh tâm thần à, cưới một mẫu dạ xoa về, để buổi tối dọa ta không dám đi ngủ sao? Phi!
- Giáo chủ, dù sao Tử Bất Phàm cũng là đường chủ một đường, người ta nói vợ trong nhà xấu xí là bảo vật, giáo chủ có thể thử tiếp nhận một chút, lại nói, buổi tối tắt đèn đều như nhau, Tử đường chủ đi theo giáo chủ, hẳn là sẽ không bôi nhọ uy danh của giáo chủ!
Vương Khả ở một bên nhỏ giọng khuyên nhủ.
- Vương Khả, ngươi nói ai xấu xí đấy? Ngươi lặp lại lần nữa, xem ta có xé nát miệng của ngươi không!
Tử Bất Phàm trợn mắt tức giận nói.
Cho dù cách một cái mạng che mặt, Long Cốt cũng cảm thấy da đầu tê dại. Bởi vì, mặt thật rất quan trọng, một khi người khác nhìn qua mặt thật của ngươi, coi như ngươi che lấp một trăm tầng, trong đầu người khác cũng là khuôn mặt thật của ngươi.
- Vương Khả, ngươi nói năng bậy bạ cái gì đó? Bây giờ đại nghiệp Ma Giáo chưa thành, sao có thể nhìn chằm chằm vào chuyện trai gái chứ? Tứ đại đường chủ, nhất trí đối ngoại, làm sụp đổ chính đạo cho ta! Suốt ngày nghĩ đến bám váy đàn bà, còn ra thể thống gì? Tử Bất Phàm, ngươi cũng không cần có ý nghĩ xấu nữa, dẫn dắt đệ tam đường khẩu của ngươi, cẩn thận ứng phó đệ tử chính đạo!
Long Cốt lạnh lùng khiển trách.
- Giáo chủ?
Hình như trong mắt Tử Bất Phàm có một chút không tình nguyện.
- Được rồi, không cho phép ai nhắc lại chuyện lúc trước, nếu lôi ra nhất định bản giáo chủ sẽ trừng phạt không tha!
Long Cốt trợn mắt nói.
- Vâng!
Tử Bất Phàm chỉ có thể không cam lòng gật đầu một cái.
- Tử đường chủ, nếu không, ngài trang điểm khôi phục lại dáng vẻ lúc trước đi?
Vương Khả khuyên nhủ.
- Hừ!
Tử Bất Phàm nhìn Vương Khả hừ lạnh một tiếng, giống như đang tức giận.
Chỉ thấy, Tử Bất Phàm quay lưng về phía đám người, trong tay lấy ra một chút son phấn, nhanh chóng bôi lên mặt, rất nhanh, Tử Bất Phàm xinh đẹp lại xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Chỉ là giờ phút này, Long Cốt nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Tử Bất Phàm, đã không còn kinh diễm như trước, mà chỉ có tẻ nhạt vô vị.
- Giáo chủ, thuộc hạ và lão Chu có chút giao tình, tại đây, xin giáo chủ tha cho hắn! Hôm đó, giáo chủ muốn cưới Tử Bất Phàm đường chủ, Ô Hữu Đạo cực lực ủng hộ, thiếu chút nữa thì được như ý! Mà Chu Hồng Y lại cực lực khuyên can, cho dù trên lưng cõng lời oán giận của tất cả mọi người, cũng không cho giáo chủ cưới Tử Bất Phàm! Đúng là Chu Hồng Y làm hơi quá đáng! Hắn không thể giống như Ô Hữu Đạo, giúp giáo chủ lấy được Tử Bất Phàm! Thực sự là khốn kiếp, nhưng xin giáo chủ xem xét chút tình mọn của thuộc hạ, tha thứ hắn không biết!
Vương Khả lập tức xin tội cho Chu Hồng Y.
Ô Hữu Đạo ở một bên, ánh mắt bốc hỏa nhìn về phía Vương Khả, con mẹ ngươi, có thể đừng mỗi câu đều lôi ta vào hay không? Ta ủng hộ giáo chủ là có lỗi sao?
Nhưng giờ phút này là thật sự có sai! Long Cốt vừa nghĩ đến gương mặt kia của Tử Bất Phàm, trong lòng liền hoảng loạn, thiếu chút nữa thì hắn ở dưới sự ủng hộ của Ô Hữu Đạo cưỡng ép ôm Tử Bất Phàm vào hậu cung, không sợ buổi tối phát hiện khuôn mặt thật của Tử Bất Phàm, chỉ sợ sáng ngày thứ hai phát hiện khuôn mặt thật của nàng ta!
Nếu nàng là đệ tử Ma Giáo bình thường, trực tiếp đánh là được, nhưng đây lại là đệ tam đường chủ.
So ra mà nói, đúng là lúc trước Chu Hồng Y giúp mình đại ân.
- Được! Nể mặt ngươi, bản giáo chủ sẽ không truy cứu tội mạo phạm của Chu Hồng Y nữa, về sau cẩn thận dẫn đầu đường khẩu của ngươi, quần nhau với đệ tử chính đạo!
Long Cốt trầm giọng nói.
- Vâng!
Chu Hồng Y gật đầu một cái.
Đồng thời, Chu Hồng Y cũng tỏ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả, biện pháp của ngươi thật sự có tác dụng?
- Giáo chủ, chỉ là lần này để ngài phí công một chuyến! Còn nữa, Ô Hữu Đạo một mực vây quanh thần long của ta đảo, có thể rút lui hay không?
Vương Khả nhìn về phía Long Cốt.
Phí công? Không, một chút cũng không phí công! Nếu Tử Bất Phàm bị Ô Hữu Đạo ép vào hậu cung của bản thân, đó mới là ác mộng!
- Ô Hữu Đạo, cho thuộc hạ của ngươi rút lui đi!
Long Cốt trầm giọng nói.
- Vâng!
Ô Hữu Đạo buồn bực trả lời.
- Người đâu, bắt đám tặc tử phản bội ta lại!
Chu Hồng Y hét to một tiếng!
- Vâng!
Rất nhiều đệ tử Ma Giáo ứng tiếng nói.
Lúc này, đám tà ma tham sống sợ chết phản bội Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm lập tức trợn tròn mắt, tình huống gì vậy? Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm không sao ư?
- Đường chủ, chúng ta biết sai rồi, đường chủ thứ tội!
Một đám tà ma lập tức sợ hãi kêu lên.
- Bắt tất cả lại!
Tử Bất Phàm cũng trợn mắt tức giận nói.
Lần này bản thân dùng đủ loại dược thủy của Vương Khả đóng vai xấu xí, trong lòng đã rất tức giận, đám thuộc hạ phản bội ta còn muốn cầu xin ta tha thứ? Nằm mơ à!
Làm sao Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y lại tha thứ cho bọn hắn?
Có mấy người trong đám phản bội này có thể trốn được? Ở trước mặt giáo chủ, tứ đại đường chủ chạy trốn, vậy tứ đại đường chủ và giáo chủ mặt mũi nào mà tồn tại?
Trong lúc nhất thời, đại chiến nổi lên bên ngoài Thần Long đảo.
- Ô đường chủ, ngươi nói sẽ thu nhận chúng ta, Ô đường chủ, chúng ta là người của ngươi mà! Ô đường chủ cứu mạng!
Một đám tà ma hoảng sợ kêu.
Ô Hữu Đạo quay đầu đi.
Mẹ nó, giáo chủ yêu thích nghĩa khí của Chu Hồng Y, nếu như giáng tội Chu Hồng Y, ta sẽ thu nhận các ngươi, bây giờ còn thu cái cọng lông à? Cho bọn hắn nắm được điểm yếu sao?
Bên ngoài, đại chiến nổi lên bốn phía.
Trên thuyền lớn. Long Cốt lại nhìn về phía Vương Khả.
- Vương Khả? Tài ăn nói của ngươi không tệ?
Bỗng nhiên Long Cốt bình tĩnh nói.
- Hả, giáo chủ, thuộc hạ chỉ là tuỳ việc mà xét, tất cả đều trung thành với giáo chủ!
Vương Khả lập tức nói.
- Ta nghe nói, bây giờ ngươi là điện chủ Nam Lang Điện, Thiên Lang Tông?
Long Cốt bình tĩnh nói.
- Vâng, thuộc hạ nằm vùng trong Thiên Lang Tông, mỗi bước đi đều giống như làm xiếc trên dây, vô cùng gian nan!
Vương Khả gật đầu một cái.
Ba đại đường chủ ở bên cạnh đều lộ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả. Ngươi từng bước sợ hãi? Ngươi đi xiếc dây? Ngươi vô cùng gian nan? Phi! Ngươi lại tăng một cấp, muốn thành tông chủ Thiên Lang Tông sao, làm sao ngươi có mặt mũi nói chứ?