Vương Khả nhìn về phía Long Cốt.
Giờ phút này trong lòng Long Cốt đã hết sức hài lòng, nhìn về phía Vương Khả gật đầu một cái.
Vương Khả lại lắc đầu:
- Còn chưa đủ, giáo chủ, ngươi chờ! Xem ta tiếp tục khuyên giúp ngươi!
Long Cốt sững sờ, như này ta đã rất hài lòng rồi, ngươi còn có thể khuyên?
Tất nhiên,nếu có lợi với ta, vậy ngươi cứ tiếp tục.
- Tử đường chủ, ngươi đòi hỏi quá nhiều. Giáo chủ là hạng người gì ngươi cũng biết! Nhưng chúng ta đối với ngươi còn không phải quá biết, ngươi phải chứng minh, ngươi có giá trị như này!
Vương Khả trầm giọng nói.
Long Cốt, Ô Hữu Đạo đều cổ quái nhìn Vương Khả, ngươi bảo Tử Bất Phàm chứng minh giá trị bản thân? Đây là ý tứ gì? Vì sao chúng ta nghe không hiểu chứ?
- Ngươi muốn chứng minh cái gì?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Chúng ta muốn nghiệm chứng thân phận!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vương Khả, ngươi muốn làm gì? Dựa vào ngươi cũng dám làm bẩn sự trong sạch của Tử Bất Phàm sao?
Chu Hồng Y trợn mắt tức giận nói.
Sắc mặt Long Cốt cũng trở nên âm trầm, ta còn chưa thu Tử Bất Phàm vào hậu cung, tiểu tử ngươi lại tự tìm cái chết, muốn chiếm tiện nghi của Tử Bất Phàm sao?
- Đừng nóng vội, ta nói nghiệm chứng thân phận, chính là muốn xem thử gương mặt thật của ngươi!
Vương Khả lập tức nói.
- Khuôn mặt thật?
Đám người nghi ngờ nói.
- Ta biết một loại tà thuật, gọi là hóa trang! Có thể khiến cho khuôn mặt một cô gái phát sinh biến hóa long trời lở đất, ta thấy trên mặt ngươi trang điểm không ít, nhất định là dùng cái tà thuật này, hiện tại ta muốn ngươi dùng nước, rửa sạch trang điểm trên mặt ngươi đi, dùng khuôn mặt thật của ngươi đi nói điều kiện với giáo chủ!
Vương Khả trầm giọng nói.
Long Cốt, Ô Hữu Đạo đều nhíu mày.
Hoá trang? Mọi người đều biết, phụ nữ hoá trang đều rất bình thường, có phụ nữ nào không cần son phấn chứ?
- Giáo chủ, ngươi đừng chê ta lắm miệng, về sau Tử đường chủ chính là người bên gối của ngươi, người ngoài thấy đều là dáng vẻ nàng đã trang điểm qua, chỉ có ngài mới nhìn thấy dáng vẻ thật của nàng vào mỗi buổi tối! Nếu không, mỗi ngày ngài đều muốn hôn lên son phấn trên mặt nàng hay sao? Ngài kiểm tra xong, một tháng cho nàng bao nhiêu thời gian thị tẩm, tự ngài quyết định!
Vương Khả giải thích.
Long Cốt trầm ngâm một chút, liền gật đầu. Vẫn là Vương Khả cân nhắc chu đáo.
- Tử đường chủ, mời!
Vương Khả nói.
- Vương Khả, ngươi không nên quá phận!
Tử Bất Phàm lại trợn mắt nói.
- Ta quá mức chỗ nào? Chúng ta chỉ muốn nhìn mặt thật của ngươi một chút, ngươi nói điều kiện với giáo chủ, ít nhất cũng phải lấy ra vốn liếng của ngươi chứ! Chỉ là tẩy trang mà thôi! Đâu có làm khó ngươi!
Vương Khả nói.
Tử Bất Phàm hung tợn trợn mắt nhìn Vương Khả. Hiển nhiên vẻ mặt không tình nguyện.
Mà Long Cốt cũng phát hiện tình huống có chút không đúng.
- Tử Bất Phàm, tẩy trang đi!
Long Cốt trầm giọng nói.
- Giáo chủ!
Tử Bất Phàm lo lắng nói.
- Đây là mệnh lệnh!
Long Cốt trầm giọng nói.
- Đúng vậy, Tử Bất Phàm, ta còn chưa nhìn qua gương mặt thật của ngươi! Ta và ngươi quen biết nhiều năm, ngươi cũng nên cho ta xem một chút? Chuyện này không có gì lớn lao cả!
Chu Hồng Y hiếu kỳ nói.
- Ta . . .!
Tử Bất Phàm tỏ vẻ sốt ruột.
- Tẩy trang đi!
Long Cốt trầm giọng nói.
Tử Bất Phàm oán hận, nhưng dưới áp lực của Long Cốt, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
Nàng vung tay một cái, một dòng nước lạnh từ trong biển bay ra, nhẹ nhàng rửa đi lớp trang điểm trên mặt Tử Bất Phàm.
Vừa tẩy xong, Ô Hữu Đạo liền mở to hai mắt nhìn, Vương Khả bị dọa cho lùi lại một bước, Long Cốt hít vào một hơi lạnh, Chu Hồng Y khẽ run rẩy.
Chỉ thấy, Tử Bất Phàm mắt lớn mắt nhỏ, không có lông mày, trên mặt còn có một chút mấp mô, thậm chí nhiều chỗ, còn bốc lên một vài hạt đậu chói mắt, trên đầu mũi rất nhiều tàn nhang. Bởi vì hoá trang, nên khuôn mặt lộ ra vẻ đối xứng, nhưng bây giờ tẩy trang, hai bên mặt lại không đối xứng?
- Người này, người này là ai?
Vương Khả hoảng sợ lui về sau hai bước.
- Tử Bất Phàm?
Chu Hồng Y hoảng sợ nói.
Ô Hữu Đạo hít một hơi lạnh.
- Các ngươi đều bắt nạt ta!
Bỗng nhiên trong mắt Tử Bất Phàm tràn đầy sương mù.
Nếu như là lúc trước có lớp trang điểm, thì đó là điềm đạm đáng yêu, khiến cho người ta yêu thương, nhưng bây giờ gương mặt này vừa khóc. Mọi người ở xung quanh liền nổi một trận da gà.
- Được rồi, được rồi, Tử đường chủ, ngài đeo mạng che mặt lên trước đi?
Vương Khả cảm thấy da đầu tê dại, khuyên nhủ.
- Hừ!
Tử Bất Phàm uất ức hừ lạnh một tiếng.
Đám người khẽ run rẩy lần thứ hai. Mọi người thấy Tử Bất Phàm đeo mạng che mặt lên, mới cùng nhau thở dài một hơi.
Trong lúc nhất thời, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, hiện trường im lặng một hồi lâu, cũng không có ai lên tiếng.
Rốt cục, vẫn là Vương Khả có tố chất tâm lý tốt, quay đầu nhìn về phía Long Cốt.
- Giáo chủ, hic, ngài xem, nếu ngài cưới Tử đường chủ làm chính thê, một tháng thị tẩm bao nhiêu ngày, ngài mới hài lòng?
Vương Khả nhìn về phía Long Cốt.
Vẻ mặt Long Cốt co quắp lại. Bản thân háo sắc, chính là sắc đẹp, chứ không phải loại mẫu dạ xoa như này! Mẹ kiếp, còn thị tẩm cái gì? Đêm nay đi đâu thị tẩm chứ, đây là một đêm sợ hãi! Ai ngủ được!
- Ha ha ha ha, Tử đường chủ, bản giáo chủ cảm thấy, ngươi rất xứng với Chu Hồng Y, bản giáo chủ không đoạt đồ người khác yêu thích! Ngươi cứ lấy sự nghiệp Ma Giáo làm trọng! Đừng nghĩ đến chuyện vào hậu cung của bản giáo chủ! Cẩn thận làm việc! Bản giáo chủ coi trọng ngươi!
Long Cốt lập tức cười to nói.
Còn muốn chiếm hữu bản giáo chủ sao? Mẹ ngươi chứ! Ngươi cho rằng bản giáo chủ bị bệnh tâm thần à, cưới một mẫu dạ xoa về, để buổi tối dọa ta không dám đi ngủ sao? Phi!